Chương 8 : Đi bar

119 21 3
                                    

Ăn xong bữa ăn kia thì mỗi người một nơi. Minh Viễn được cậu đưa về nhà. Sau hội thi thể thao kia thì trường cũng chính thức nghỉ hè. Vương Nguyên về nhà tính toán lịch trình cùng số tiền còn dư của mình. Với suy nghĩ là định sẽ đưa Minh Viễn đi du lịch ở đâu đó vài ngày hoặc một tháng.

Tối ngày hôm đó. Lúc Minh Viễn đã ngủ say. Bên phòng cậu lại không tài nào ngủ được. Trằn trọc mãi trên giường nhìn ngắm trần nhà. Cậu lo lắng điều gì? Lo là sẽ không đủ tiền đi du lịch? Hay lo về chuyện năm học tiếp theo của Minh Viễn? Hay.... Lo cho ngày thứ ba của tuần sau...?

Bật ngồi dậy mở công tắc đèn lên. Đồng hồ đã điểm hơn một giờ sáng. Vương Nguyên cong chân ngồi trên giường. Kéo ngăn tủ bên cạnh lấy ra một quyển sổ ghi chép. Bên trong có vô số biểu đồ viết chi chít chữ. Cậu liếm môi một cái lật đến trang cuối cùng. Là biểu đồ về hành động trong phi vụ thứ 47.

Xâu chuỗi lại mọi việc. Cậu cũng có rất nhiều câu hỏi muốn hỏi Vương Tuấn Khải.

Tại sao lại chọn một tên sát thủ ngầm về chỉ đi dò la thông tin cho hắn?

Tại sao hắn đến chỗ cậu ngủ ngày hôm qua nhưng động cơ xe không nóng. Hắn đã đến từ lúc nào? Bao giờ? Hắn đi theo cậu có ý gì?

Tại sao lại giúp cậu thoát khỏi sự tấn công của lũ trẻ lang thang kia. Bị cậu đâm trúng cũng không gọi vệ sĩ bắt giữ cậu?

Tại sao lại tham gia hội thi thể thao của Minh Viễn cùng cậu?

Tại sao.... Lại đối tốt với cậu ...?

Nhắm mắt chụp quyển sổ lên che phủ khuôn mặt. Thở một hơi dài vang vọng trong đêm.

Trong vô số câu hỏi trên kia. Cậu lại chợt có một câu hỏi dành cho chính mình. Có phải cậu sai rồi khi nhận phi vụ lần này không...?

_____________________

Đôi mắt đảo qua từng chữ từng tấm ảnh trong sấp giấy mà vệ sĩ vừa đem đến. Vương Tuấn Khải cười nhạt một cái nhìn kĩ nét mặt người trong hình. Thở dài một hơi kèm theo một lời nói nhẹ nhàng như gió thổi : "Hoá ra là liên quan đến ân tình..."

Một tên vệ sĩ đứng trong bóng tối bạo gan tiến về một bước gần bên anh. Giọng nói như mười phần đè nén xuống sự run rẩy : "Cậu chủ..."

"Hửm?"

"Hệ lụy sau này sẽ rất khó nói. Tôi thấy cậu chủ vẫn nên..."

"Làm phiền quan tâm rồi. Nhưng tao không cần."

Người kia lập tức im bặt lùi chân về sau. Vương Tuấn Khải lại tiếp tục nhìn vào số hồ sơ kia.

Trong hồ sơ điều tra ra thân phận liên quan đến cái tên Liêu Hải Uy lần trước nhắc đến. Chỉ không ngờ Liêu Hải Uy và Hà Trung có quan hệ thân thiết. Hà Trung gọi Liêu Hải Uy một tiếng anh. Còn quan hệ giữa Vương Nguyên và Liêu Hải Uy là...

"Cậu chủ."

"Chuyện gì?"

"Bên Hà Trung có động tĩnh."

[Fanfic][Khải Nguyên] Phi Vụ Thứ 47Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ