Vừa dứt đi suy nghĩ trong đầu. Một chiếc xe lớn màu đen bóng thắng lại ngay đến bàn ăn của hai người. Cửa xe nhanh chóng được mở ra. Vài người đàn ông mặc đồ đen nhìn không thấy mặt nhảy xuống. Nhân lúc Minh Viễn còn chưa kịp nhận thức được chuyện gì đang xảy ra. Nhóm người kia không màng đến bên cạnh cậu có ai hay có bao nhiêu người đang nhìn. Nhắm đến Minh Viễn kéo đi nhét vào trong xe lớn. Bánh xe lăn bánh khi cửa còn chưa hoàn toàn đóng lại. Quân Hạo nhìn thấy Minh Viễn bị nhét ngồi trên một băng ghế. Trước sau đều có người. Xe chạy thật nhanh, chỉ sau vài chục giây đã mất dạng.
Người người ở đó trở nên hỗn loạn. Chỉ có Quân Hạo ngáo ngơ một chút mới nhớ ra mà lấy điện thoại nhấn đến số điện thoại của Vương Nguyên gọi đến......
Máy bận... Máy bận... Máy bận. Bao nhiêu lần gọi đều là máy bận.
Một tiếng đồng hồ sau. Minh Viễn được đưa đến một phòng kín. Khi đến mắt đều bị bịt đến kín. Nhìn không thấy đây là nơi nào. Cách đó một văn phòng có một tấm kính nhìn thấu căn phòng mà Minh Viễn đang bị nhốt. Một người đàn ông lả lơi mặc một chiếc sơ mi đen không cài kín cổ áo ngồi trên ghế nhàn nhã phà ra làn khói trắng nhìn cậu. Ánh mắt vừa lơ đãng vừa nhẹ nhàng. Nhìn không chút nào gấp gáp.
"Ông chủ. Cậu ta đến rồi."
Vương Tuấn Khải đạp chân xoay ghế ngược về sau. Vứt đi hơn nửa điếu thuốc xuống đất giẫm lên. Mắt nâng lên nhìn thanh niên nhỏ nhắn nhanh nhẹn chạy về phía anh. Ánh mắt đỏ ửng cùng với đôi chân mày đang nhíu lại nhìn anh. Dừng lại trước mặt anh cách khoảng hơn hai bước chân. Đôi mắt Vương Nguyên mở lớn nhìn về phía sau lưng anh. Xuyên qua tấm kính trong suốt chính là Minh Viễn đang bị bịt mắt ngồi dưới sàn nhà. Phía sau còn có một tên đứng canh cùng với một khúc côn sắt trong tay.
"Peri?" - Vương Tuấn Khải cất giọng hỏi. Kéo được ánh mắt của cậu đang nhìn Minh Viễn chuyển sang nhìn anh. Đôi mắt cậu ngấm ngầm thừa nhận cái tên trong miệng anh. Peri là tên cậu sử dụng trong quy tắc ngầm. Vương Tuấn Khải nhìn cấp dưới của mình ra hiệu đem ghế đến cho cậu. Cậu không nhìn lấy một lần. Thẳng chân đạp chiếc ghế kia ngã sang một bên : "Muốn gì?"
Anh hạ mắt đan xen hai tay lại với nhau. Cúi người khiến cổ áo trễ xuống nhìn thấy được làn da bên dưới cổ của anh. Nhưng cậu không có tâm tình quan tâm. Chỉ trừng mắt nhìn anh chờ đợi.
Vừa nãy khi Vương Nguyên để Minh Viễn lại cho Quân Hạo rồi rời đi. Cậu đi lên một cây cầu lớn đứng đó hóng gió. Suy nghĩ rất nhiều về những lời nói mà Minh Viễn đã nói. Nhưng chân cậu còn chưa đi khỏi khu vực cây cầu ấy thì đã có một cuộc gọi gọi đến. Hẹn gặp cậu nếu cậu muốn gặp lại em trai mình. Lúc đó cậu cũng đã nghe thấy tiếng Minh Viễn vọng lại từ đầu dây bên kia. Trong lúc dây dưa Quân Hạo mới không thể gọi được cho cậu.
Bọn họ hẹn cậu gặp mặt. Không có điều kiện đưa trước chứng tỏ không phải tống tiền. Hiện giờ nghe thấy chủ nhân của bọn họ gọi thẳng tên trong thế giới ngầm của cậu cậu liền đoán được một nửa mục đích của họ là gì.
"Tôi muốn cậu theo dõi động tĩnh của một người."
"Xin lỗi. Anh biết được tên tôi thì phải biết quy tắc của Peri không nhận phi vụ gần nhau."

BẠN ĐANG ĐỌC
[Fanfic][Khải Nguyên] Phi Vụ Thứ 47
FanficFic : Phi Vụ Thứ 47 Tác giả : Nguyệt Nữ Ánh Trăng Thể loại : Mafia. Hiện đại. Giả nai diễn sâu ấm áp cường Công x Sát thủ dễ lừa nhưng có lúc thâm độc Thụ Bộ Phi Vụ Thứ 47 này là Fanficsion. Là bản Couple Khải Nguyên độc quyền của tài khoản Nguyệt N...