7. Diễn xuất tài tình không bị phát hiện

4.1K 166 5
                                    

Mở mắt không lên, nhúc nhích cũng không xong. Cả người không còn chút sức lực nào cả, nhức mỏi ê ẩm toàn thân. Sao cơ thể không còn sức lực thế này, à phải rồi là do hôm qua bị cái tên kia làm cả đêm cầu xin cũng không tha. Nhưng mà hậu quả nặng nề quá vậy nè, nàng mắt mở lên không nổi nhưng trong đầu vẫn suy nghĩ.

Cô vẫn ngủ ngon lành, cả đêm hôm qua cứ như được xả năng lượng tích tụ lâu năm trong người vậy không thể ngừng lại. Nằm được một chút thì ánh sáng chiếu vào chỗ của cả hai. Cô nheo mắt khó chịu, liền chui vào lớp chăn dụi đầu vào khe ngực nàng mà ngủ tiếp. Haizz đã quá không muốn dậy xíu nào.

Nắng bắt đầu gắt hơn một chút cô cũng chịu không nổi ngôi đầu lên mà đối diện với nàng. Mở mắt ra nhìn thấy bên cạnh là một cục bánh bao đang ôm mình mà ngủ say. Dễ thương quá đi mất, kéo sát nàng lại hôn lên má. Sáng nào cũng như này thì tốt quá.

Có cảm giác nhột nhột trên mặt, nàng cố gắng mở mắt ra. Cô đang nhìn nàng mà cười, thấy muốn tát cho một cái. Cười cười cái con khỉ, nhìn cô tràn đầy năng lượng bao nhiêu thì nàng tàn tạ bấy nhiêu.

" Chào buổi sáng, Char của tôi" cô cười rạng rỡ hôn lên trán nàng.

Có cần toả nắng vậy không chứ, tính ra cũng không tệ lắm vì vừa thức dậy được ngắm mỹ nhân như vậy nàng thấy cũng thật thích nha. Nàng cũng cười lại với cô.

" Ai là của chị chứ" đưa tay lên tinh nghịch nhéo má cô.

" Em là của tôi. Cả cơ thể của em cũng là của tôi luôn" tay cô không yên phận mà vuốt mông nàng
" Lưu manh" lấy tay đẩy tay cô ra.

" Để cho em xem lưu manh là sao nè" cô úp mặt xuống ngực nàng mà dụi.

"Ha..ha nhột mà...ưm...đồ biến..thái này" nàng đẩy đầu cô ra nhưng không được.

*Cốc cốc*

" Charlotte con dậy chưa. Hôm qua ở nhà uống rượu à, có chuyện gì sao. Mau dậy mở cửa cho mẹ" bà Austin vỗ vỗ cửa.

Cô và nàng ở trong này đông cứng vài giây. Định thần lại cô tái mặt mà hỏi nàng.

" Bác Austin nói đi mấy ngày mới về mà sao bây giờ về rồi"

" Em không biết chị mau mặc đồ rồi trốn đi, em sẽ tìm cách đối phó với mẹ" tuy là cơ thể đang không tốt nhưng tình huống khẩn cấp thế này nàng cũng phải gượng dậy lấy đồ khoác lên người.

Cô chui vào tủ đồ của nàng mà nằm luôn ở trong đó. Ngoài này nàng loay hoay mà lượm lại đồ đang lung tung dưới sàn, quăng hết vào người cô để che lại.

" Charlotte mau mở cửa" bà Austin ở ngoài hối thúc nàng.

" Con ra ngay đây" chuẩn bị bước đến cửa thì thấy áo lót của mình ở gần đó. Nhanh chóng nhặt lên rồi quăng vào tủ đồ. Áo lót bay thẳng đến mặt của cô.

" Sao mẹ về sớm vậy. Chẳng phải mẹ nói vài ngày mới về sao" lúc nãy nàng cũng tìm được bộ đồ pijama mà mặc vào,chứ không lộ dấu vết hết.

" Do bị trục trặc, nên tối qua ba mẹ ở tạm khách sạn luôn. Hôm nay về lấy thêm đồ rồi mai mới đi, con ở nhà uống rượu sao. Mẹ thấy ở dưới toàn là rượu, có ai uống với con không vậy"

[Englot] Em Là Định Mệnh (Cover)Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ