Chapter 2

739 70 0
                                    

Author: 默山

Edit: Q; Beta: Giaosxw

————————————

Theo sau Albus Dumbledore, Gellert luôn cúi đầu trong vô thức, không phải vì ngoan, mà đơn giản là không thể rời mắt khỏi eo y.

Bộ vest ôm chặt phần eo lẫn bờ mông đầy đặn dưới lớp quần tây. Mỗi khi y bước đi, lại lộ ra vòng cung đẹp mắt vô cùng. Trong hai ngày ở Hogwarts, Gellert đã không biết bao lần mơ thấy Albus khỏa thân, dù là trên chiếc giường trướng rủ màn che, hay bên dòng suối, nơi hương thơm cỏ hoa hoà quyện với tiếng chim chóc véo von. Albus như một chàng thơ chỉ có thể nhìn mà không thể chạm vào, câu hồn đoạt phách hắn.

"Đến nơi rồi." Albus đột ngột dừng lại, khiến Gellert suýt chút nữa đập đầu vào lưng y.

Mũi hắn dường như lướt qua mái tóc đỏ dài của Albus. Gellert ngửi thấy mùi bạc hà nhẹ nhàng, tươi mát mà phảng phất vị đắng. Khác với pheromone ngọt ngào đến ngấy của Omega thông thường, nhưng nó lại khiến Gellert như hút phải thuốc phiện, tưởng tượng cũng đủ nghiền, đủ khiến cho người ta say đắm.

Nếu như có thể cởi bỏ từng lớp áo trên người Albus, mùi hương này sẽ càng hút hồn hơn chăng? Gellert liếm môi, không kiềm được mà bắt đầu tự tưởng tượng.

"Cậu Grindelwald này?" Albus nghiêng đầu nhìn Gellert, người vẫn đang đắm chìm trong thế giới riêng, "Hiệu trưởng Black muốn gặp cậu, về việc phân loại về các nhà ấy mà."

Gellert bĩu môi với Albus. Hắn không định giả bộ chính nhân quân tử hay từ bỏ suy nghĩ vừa rồi. Đó giờ hắn vẫn luôn là người theo tôn chỉ hành động.

"Giáo sư Dumbledore." Gellert đút tay vào túi, rồi nghiêng người tựa vào bức tượng điêu khắc ở tầng dưới của văn phòng hiệu trưởng, nhướng mày với Albus, "Tối nay thầy có rảnh không?"

"Không." Albus thẳng thừng từ chối những lời Gellert định nói. Y hơi hất hàm, đáp lại một cách thản nhiên, "Có lẽ ngày mai cũng vậy."

"Thật đáng tiếc." Gellert chậm rãi liếm môi dưới, "Tôi còn đang nghĩ, đêm nay thầy có thể dẫn tôi đi tham quan Hogwarts hay không. Hôm nay là ngày đầu tiên tôi đến đây mà."

"Tối thì không được." Albus liếc đôi môi bị liếm qua liếm lại đến đỏ hồng của Gellert, "Hiệu trưởng Black vừa ra quy định mới: cấm học sinh ra ngoài vào buổi tối sau giờ giới nghiêm."

"Nhưng thầy biết tôi không phải là người biết tuân thủ quy định." Gellert có vẻ cực kỳ hứng thú mà chống tay lên bức tường ngay bên cạnh Albus, "Mà giáo sư cũng không giống một người tầm thường bị quy tắc trói buộc cho lắm."

"Cậu sai rồi, cậu Grindelwald ạ." Albus nói nhẹ, đẩy cánh tay của Gellert chắn trước mặt mình ra, "Tôi chính là một người tuyệt đối tuân theo quy tắc. Dù sao thì tôi cũng là thầy, phải làm gương chứ."

"Hãy gọi tôi là Gellert!" Thiếu niên tóc vàng không thèm nghe lời, bướng bỉnh ngẩng đầu lên, "Vậy thì tôi có thể gọi thầy là Albus."

[GGAD][ABO] SƠN CỐC TÌNH NHÂN / 山谷情人Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ