Chương 26. Cảm xúc kỳ lạ cứ dần lan

127 14 17
                                    


Thẩm Hàn Cố cứ đứng đó, đôi mắt mở to không chớp lấy một cái, môi mấp máy nhưng lại chẳng phát ra bất cứ âm thanh nào, chính xác là dáng vẻ ngạc nhiên đến đứng hình.

Nam đứng ngoài cửa, trên tay là chiếc bánh sinh nhật nhỏ có hình một chú chó Poodle mặc áo hoodie trắng làm bằng kem, bên cạnh cắm một cây nến đang cháy. Cậu nở nụ cười tươi rói, vui vẻ nói:

- Chúc mừng sinh nhật Poodle!

Dứt lời, cậu chầm chậm đi vào trong, còn vừa đi vừa hát:

- Happy birthday to you, happy birthday to you, happy birthday happy birthday, happy birthday to you! Chù nì sâng rừ khoái lơ, chù nì sâng rừ khoái lơ, chù nì... ờm... chù nì ứm ưm ưm ưm ừm, chú ní sâng rừ khoái lơ!!!

Bài hát chúc mừng sinh nhật được Nam hát bằng hai thứ tiếng, một là tiếng Anh, một là tiếng mẹ đẻ của Thẩm Hàn Cố. Tiếng Anh thì còn tạm chấp nhận, chứ còn tiếng Trung... thật sự không biết có thể gọi là tiếng Trung hay không nữa, thậm chí cậu còn không nhớ lời... Nhưng cũng không thể trách được, cậu vốn đâu có biết tiếng Trung, cậu mới chỉ học hát trong lúc ngồi chờ người ta làm bánh kem mà thôi, hát được như vậy đã là hết khả năng của cậu rồi.

- Hì, xin lỗi nhá! Tôi quên lời... Có gì bỏ qua cho tôi nha. - Nam gãi gãi đầu, ngượng ngùng – Hàn Cố, chúc cậu sinh nhật vui vẻ.

Đoạn, cậu đưa chiếc bánh sinh nhật ra trước mặt anh, hào hứng nói:

- Nào, giờ thì ước rồi thổi nến đi!

Tuy nhiên, Thẩm Hàn Cố lại vẫn đứng đơ ra, không nói gì cũng không nhúc nhích, chỉ trân trân nhìn Nam.

Mãi một lúc lâu sau, đôi môi run run kia mới ấp úng được mấy tiếng:

- C... cậu... cậu làm... sinh nhật... tôi...

Nam nghiêng đầu, mỉm cười:

- Sao nào? Có thích không? Tôi biết là chẳng ai lại đi tổ chức sinh nhật cho hồn ma cả, nhưng mà tôi cứ thích thế đấy! Poodle của tôi phải đặc biệt hơn người ta chứ, nhỉ?

- Cậu... tôi...

Thẩm Hàn Cố chỉ nói được hai chữ rồi lại nín bặt, đôi mắt mơ hồ dần đỏ lên.

Lúc này, trong phòng rất tối vì bóng đèn chưa bật, chỉ có ánh nến vàng vàng leo lét chiếu sáng gương mặt Thẩm Hàn Cố, nhưng Nam vẫn có thể nhìn thấy rõ được sự xúc động đang dần lan tỏa không che giấu được từ anh, trong lòng cậu liền cảm thấy vui vẻ vô cùng. Tốt rồi! Anh không ghét bỏ, không cảm thấy cậu thần kinh có vấn đề! Vậy là được rồi! Cậu cũng không thúc giục anh, yên lặng đợi cho anh qua cơn sốc, chiếc bánh sinh nhật vẫn đưa ra trước mặt, chờ anh thổi nến.

Thẩm Hàn Cố hết nhìn Nam, nhìn xuống chiếc bánh, rồi lại ngẩng lên nhìn Nam, dáng vẻ bối rối như vẫn chưa tin được chuyện gì đã diễn ra trước mắt mình:

- Cậu... cậu... sinh nhật của tôi... cậu làm... thật sao?

Nam bật cười, gật đầu:

- Thật! Ai đùa làm gì? Mau thổi nến đi, để lâu nến nó chảy hết xuống bánh bây giờ.

Thẩm Hàn Cố như không nghe thấy những gì cậu nói, vẫn cứ đứng như trời trồng, rưng rưng sắp khóc.

[BL] Nhà trọ tôi có một con ma Trung Quốc - Nhược Thủy Vi ThườngNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ