Hôm nay anh sẽ tạm gác lại mọi công việc, cùng cậu về nhà sớm một chút. Trong suốt thời gian ngồi trong xe, Hanbin cứ nắm chặt lấy tay anh không buông, cậu nắm chặt cứ như sợ rằng chỉ cần cậu thả lỏng một chút, thì anh sẽ ba chân bốn cẳng chạy đi đâu mất. Nhìn đứa trẻ mà mình bảo bọc bấy lâu, nay lại biết lo sợ mà giữ kỹ mình như vậy, cảm giác trong lòng Eunchan lúc này thật sự rất khó tả.
Về đến nhà, Hanbin mệt mỏi nằm phịch xuống ghế sofa nơi phòng khách, nhắm mắt an ổn tinh thần. Hành động đáng yêu đó của cậu được anh thu toàn bộ vào tầm mắt, điều cậu làm khiến anh có chút buồn cười mà nhếch môi. Không để cậu kịp chứng kiến liền lập tức thay đổi thái độ, giả vờ nghiêm túc
- Em còn chưa cởi giày mà đã lười biếng nằm ườn ra đó. Còn chưa rửa mặt nữa kìa, em vào soi gương mà xem, mặt em bây giờ trông rất dị_Eunchan cố tình trêu chọc
- Thật sao?
Không ngờ Hanbin lại tin, cậu nhanh chóng ngồi bật dậy, tháo giày rồi chạy vội vào nhà vệ sinh.
Đưa mắt nhìn theo cậu, Eunchan đứng ngoài này dở khóc dở cười. Từ lúc nào mà đứa trẻ thông minh này lại trở nên ngốc nghếch như vậy hả? Chọc một tí liền tin sái cổ.
°°°°°°°°°°°°°
Sau khi cả hai đã tắm rửa, thay đồ sạch sẽ thì đã cùng leo lên giường nằm. Mặc dù bây giờ đang là buổi trưa, nhưng cả hai vẫn chẳng ai muốn nhúc nhích, hay đứng dậy đi tìm cơm. Cứ như vậy mà ôm lấy nhau nằm đó.
Được ngửi thấy mùi hương quen thuộc thật rất thích. Hanbin dù cho đã rất cao lớn, vậy mà vẫn cứ như lúc nhỏ, thích chui rúc vào lòng anh rồi được anh yêu thương ôm vào. Thời gian cứ thế tích tắc tích tắc trôi qua trong sự bình lặng, ấm cúng của hai người. Cứ ngỡ rằng Eunchan và Hanbin sẽ cứ như vậy mà ngủ đến chiều tối, không ngờ, Hanbin lại chợt nhớ ra một điều gì đó, trong căn phòng vốn dĩ đang yên ắng, lại chợt có giọng cậu vang lên
- Eunchan?
- Anh đây_ Eunchan vẫn như ban nãy, nhắm mắt trả lời cậu
- Anh...kể cho em nghe chuyện lúc em có nhỏ được không?
Nghe cậu nói, anh lúc này mới mở mắt, cúi đầu nhìn xuống gương mặt chờ mong của Hanbin.
- Sao em tự nhiên lại muốn biết?
- À...thì tại em tò mò, muốn biết anh làm cách nào có thể nuôi dưỡng em đến bây giờ, vậy thôi. Eunchan, kể cho em nghe đi mà, Eunchan hyung...
- Hôn anh một cái rồi anh sẽ kể, nào
Eunchan đưa ra điều kiện khi thấy cậu mè nheo. Lúc đầu anh cũng chỉ tính hỏi cậu lý do rồi sau đó sẽ bằng lòng kể, nhưng sau lại thấy Hanbin đáng yêu quá mức nên mới muốn làm khó cậu một chút.
Eunchan đưa mặt mình đến sát mặt cậu, đưa tay lên chỉ chỉ vào má rồi nhắm mắt chờ đợi. Hanbin bối rối, nửa muốn hôn nhưng nửa khác lại ngại, cuối cùng vẫn là quyết định nhướn người, hôn một cái chóc vào...môi anh.
Eunchan khá bất ngờ mở to mắt, anh không nghĩ cậu đột nhiên lại bạo như vậy. Còn con người vừa chụt môi phát vào môi người ta kia thì lại nằm yên trở lại chỗ cũ như chưa từng có gì xảy ra, mặc dù là cả hai tai cậu đều đang đỏ bừng lên tố cáo chính chủ.
BẠN ĐANG ĐỌC
Chanbin - My little world - (chuyển ver)
FanfictionChuyển ver đã có sự cho phép của tác giả vui lòng ko reup đi nơi khác Link fic gốc:https://www.wattpad.com/story/228105477-my-little-world_mewgulf_ Tác giả gốc:https://www.wattpad.com/story/228105477-my-little-world_mewgulf_#:~:text=Start%20reading...