Chap 5: Tan học

507 50 2
                                    

Vậy là chẳng mấy mà đến giờ về, vừa nghe thấy tiếng chuông hết giờ reo thì Zata đã lập tức thu dọn cặp sách để chuẩn bị chạy đến phòng y tế thăm Laville. Thấy vậy, Flo chỉ thở dài ngao ngán:

- Chà! Đúng là tao đoán không sai mà. Đi thăm người thương mà quên cả bạn bè luôn.

- Mày mà nói nữa nữa là không yên với tao đâu! - Zata cau mày nói.

- Ái chà! Lại bày cái bộ mặt như thể không biết gì hết đấy ra rồi. Nếu muốn đánh thì cứ việc. - Flo dơ tay lên thách thức.

- Nhớ mồm đấy! - Nói xong câu, Zata lập tức tung một cước cực nhanh về phía Flo trước sự ngỡ ngàng của cả lớp và giáo viên.

- Cũng nhanh đấy! Nhưng rất tiếc, tốc độ này đã là cái gì so với tao. - Flo dễ dàng né được càng khiến mọi người ngạc nhiên hơn vì còn chẳng hay biết làm sao mà cậu né được.

- Tha cho mày! Lần sau tao tính chuyện sau. - Zata thu chân về rồi đeo cặp chạy đi mất.

- Ơ này từ từ đã! - Flo chưa kịp định hình thì Zata đã chạy mất hút, cậu còn chưa đánh đấm gì mà.

Cả lớp thấy vậy cũng chỉ cười khúc khích rồi cũng dọn sách vở để ra về. Flo thấy thế thì tức giận chửi thầm trong lòng: " Thằng Zata đáng ghết! Dám đá xong còn chạy biến đi đâu mất làm tao quê một cục như này. Lần sau gặp thì đừng hòng mà  đánh được ta." Về phía Zata, anh chạy thục mạng về phái phòng y tế vì suốt 4 tiết ở trường mà chẳng thấy cậu ở đâu làm anh khá lo. Đi đến phòng y tế, anh mới cảm thấy nhẹ nhõm khi thấy Laville đang ngồi ngắm nhìn khung cảnh ngoài cửa sổ. Zata thấy người Laville toàn băng y tế liền thấy lo lắng hỏi:

- Cậu có sao không Laville? Sao mà cuốn băng đấy người thế này!

- Zata đó à! Tớ đợi cậu mãi đấy! Tớ có thể .....á - Laville do quá mừng rỡ mà xoanh người chạy nhanh đến chỗ anh nhưng cậu lại quên mất vết thương ở chân nên bị ngã. Cứ tưởng lại phải nằm liệt giường thêm vài tuần nữa nên cậu sợ hãi nhắm tịt mắt lại. Nhưng mãi chẳng thấy đau nên mới từ từ mở mắt ra.

- Đồ ngốc! Bị thương như thế này mà còn cố chạy là sao hả! - Thì ra ngay lúc đó, Zata đã kịp thơi chạy đến đỡ cậu.

- Hì! Cảm ơn cậu! - May mà có Zata chứ không cậu cũng dám lường trước được hậu quả kinh khủng như nào.

- Mà cô y tế đâu mà sao để cậu lại một mình ở phóng thế này?

- À! Nãy cô thay xong băng mới cho tớ thì bảo có chút việc cần đi rồi!

Đúng lúc này, giáo viên y tá cũng về phòng thấy Zata đang đỡ Laville cũng đủ hiểu rằng có chuyện gì xảy ra, cô thở dài nói:

- Haizzz! Lần sau nhớ đi đứng cho cẩn thận nghe chưa?

- Dạ vâng! May mà có Zata đỡ em nên không sao cô ạ.

- Zata đó à! Em là người lúc sáng đã đưa Laville vào đây đúng không? - Lúc này cô mới để ý nên hỏi.

- Đúng rồi cô ạ.

- Vậy nhà của bọn em có gần nhau không? Bố mẹ Laville nói rằng đang có việc bận nên nhờ em đỡ cậu ấy về nhà.

- Em có thể đưa cậu ấy về nhà được cô ạ! - Gì chứ việc gì Laville cần thì anh cũng giúp hết.

[Zata x Laville] Tôi sẽ không đánh mất em nữa đâu! Laville!Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ