sohye lại không để ý tới hắn một đêm nữa, tối hôm qua mình nghe theo bảo mẫu lee mà bưng mỳ, tự mình đưa qua cho sohye, cuối cùng chỉ nhận
được một lời cảm ơn không hề chập
trùng cùng tiếng đóng cửa dứt khoát
từ cô ấy. hình như cô ấy càng tức giận
hơn rồi, mình phải làm sao bây giờ??park woojin bực bội trằn trọc trong phòng nửa đêm, trời còn chưa sáng, hắn đã ngồi ở phòng khách nhìn lầu hai đến ngẩn người.
loại cảm giác này thật sự là quá tra tấn người rồi.
"xoạt xoạt!"
chợt nghe tiếng mở cửa, park woojin theo phản xạ có điều kiện nhìn về phía sau thì chỉ thấy bảo mẫu lee đang xách theo một giỏ đồ ăn đi từ cửa chính vào.
"tiên sinh, hôm nay ngài dậy sớm như
vậy sao?" bảo mẫu lee kinh ngạc nói."ừm, tôi đi chạy bộ sáng sớm đây." park woojin nói xong, liền đứng lên muốn đi ra ngoài.
bảo mẫu lee sững sờ nhìn tiên sinh đi
đến giá đỡ giày để thay giày chạy bộ
xong, mắt nhìn thấy hắn vừa muốn đi
ra, bà thực sự không nhịn được mà lên tiếng hỏi, "tiên sinh, ngài không thay quần áo sao?"park woojin cúi đầu nhìn, thì chỉ thấy
mình còn đang mặc bộ áo ngủ màu
xanh nhạt, còn có đôi giày thể thao
màu trắng vừa được thay xong dưới bộ áo ngủ. park woojin lập tức xấu hổ ho một tiếng rồi yên lặng trở về phòng thay quần áo.bảo mẫu lee nhìn gian phòng của tiên
sinh một chút, lại ngẩng đầu nhìn lầu
hai, bà bất đắc dĩ thở dài.trái ngược với park woojin đang bị hốt hoảng, kim sohye lại ngủ ngon cả đêm.
chẳng qua là bởi vì tối hôm qua xem
bảng báo cáo đến quá muộn, cho nên
sáng sớm hôm nay cô dậy trễ. khi kim sohye dậy nhìn thời gian, thì đã là tám giờ rưỡi, cô sợ hãi đến nỗi ngồi dậy ngay, nghĩ đến lúc này woojin có lẽ còn đang dưới lầu chờ mình. cũng
không kịp rửa mặt cùng đổi áo ngủ, vội vội vàng vàng mang dép rồi vọt tới cửa phòng, khi tay nắm chặt tay nắm cửa, cô mới giật mình nhớ ra. mình còn đang tức giận với woojin
mà, làm gì phải quan tâm anh ấy có ăn điểm tâm hay không chứ, cứ để anh ấy chờ đợi đi.thế là chờ kim sohye thu dọn xong, lúc cô xuống lầu lần nữa, thì đã là chín giờ.
cô chột dạ liếc nhìn xuống ở góc rẽ lầu
hai, thấy trên bàn ăn không có bóng
dáng của nam nhân, lại chuyển ánh
mắt tới ghế sô pha."gâu!" mark ngửi thấy mùi của ma
ma, liền kích động kêu gâu gâu một trận."xuỵt!" kim sohye giật nảy mình, vội vàng ra hiệu mark yên tĩnh, dùng sức
xua tay. mark tưởng ma ma đang gọi
nó, lập tức vô cùng hưng phấn, đứng
từ trên mặt thảm lên, rồi đạp đạp chạy lên lầu.kim sohye không kịp ngăn cản, cô chỉ
có thể yên lặng nhìn marj chạy đến
trước mắt mình, cuối cùng lại thua
dưới biểu cảm đáng yêu của nó."phu nhân, ngài dậy rồi." bảo mẫu lee
nghe được tiếng kêu thì đi từ phòng
bếp ra."a, vâng ạ." kim sohye chẳng biết vì sao mình lại có chút bối rối.

BẠN ĐANG ĐỌC
woojin ♡ hãy tỏ tình với tôi đi! [chuyển ver]
FanfictionTác giả: Bạo Táo Đích Bàng Giải (Hán Việt: Con Cua Táo Bạo) Tình trạng truyện: Full Thể loại: Trọng sinh, hiện đại, ngọt sủng, HE Nguồn convert: lacmaitrang - ITV Chuyển ver từ truyện Thỉnh Hướng Ta Tỏ Tình đã có sự cho phép của tác giả -hayen05