- PARK WOOJIN TRÁO ĐỔI: Niềm vui làm cha (Một) -
hệt như sáng sớm mọi ngày, park woojin luôn tỉnh dậy trước kim sohye, hắn lẳng lặng nhìn mái tóc dài đen nhánh của người bên gối, rồi sau đó mới nhẹ nhàng ngồi dậy, trắng trợn táo bạo thưởng thức dung mạo khi ngủ của kim sohye.
bởi vì, mỗi ngày cũng chỉ có lúc này, hắn mới có thể không cần giấu diếm mà ngắm nghía vợ mình như thế, mà sau hôm nay, sợ là không còn cơ hội làm vậy nữa.
cho dù có không muốn thế nào đi chăng nữa, park woojin vẫn phải rời giường, như thường lệ tới lui rửa mặt
chải đầu xong xuôi, đến phòng chứa quần áo thay đồ, sau đó xuống lầu, chờ ăn sáng với kim sohye. chỉ là hôm nay... park woojin nhìn cửa thư phòng, nhớ tới giấy thỏa thuận ly hôn mang về nhà hôm qua, lòng hắn bỗng dưng tê dại."tiên sinh, hôm nay ngài không chạy bộ hả?" bảo mẫu lee bước ra từ phòng bếp, thấy park woojin mặc một bộ quần áo ở nhà đơn giản mà không phải là đồ thể thao như mọi ngày nên hỏi.
park woojin có chút kinh ngạc, bảo mẫu lee mà lại hỏi hắn những chuyện này, nhưng vẫn nhẹ nhàng lắc lắc đầu: "không đi ạ."
hắn tưởng tượng một lát nữa lúc đưa
đơn ly hôn cho sohye, cô sẽ phản ứng thế nào? chắc chắn là kinh ngạc rồi, sau đó thì sao, sẽ vui sướng ư?"vậy à." bảo mẫu lee có chút khó xử, "hôm qua phu nhân nói ngài ấy muốn ăn sủi cảo, tôi đang gói sủi cảo đây, nhưng mà trong bếp đã hết dấm rồi, tôi còn định nếu tiên sinh ra ngoài chạy bộ thì sẽ nhờ ngài đến tiệm tạp hóa mua giúp tôi một chai."
“phu nhân muốn ăn sủi cảo?" park woojin bắt được trọng điểm.
"vâng, tối qua phu nhân nhắn tin cho tôi, bảo hôm nay tôi mua chút sủi cảo về nấu. tôi nghĩ mua ở ngoài làm sao sạch sẽ vệ sinh được, nên đến đây sớm để tự gói, nhưng mà hết dấm mất rồi." bảo mẫu lee hơi do dự, nói, "thế thôi, tôi đi mua vậy, có điều cơm sáng chắc là phải muộn một chút."
"để con đi cho." park woojin ngăn động tác cởi tạp dề của bảo mẫu lee lại, "bà cứ làm sủi cảo đi, con đi mua."
"ngài đi mua? vậy được, tôi sẽ gói nhiều thêm chút, dù sao cũng nhiều người." bảo mẫu lee vừa đi vừa đếm, hai tiểu thiếu gia cũng rất thích ăn sủi cảo, bà gói dư ra bỏ tủ lạnh để chúng muốn ăn lúc nào cũng có.
park woojin mặc áo lông trắng rộng thùng thình, khí chất ấm áp của áo trắng làm nhạt đi hàn ý giữa đầu mày nam nhân. hắn nhìn xe hơi màu đen trong sân, đắn đo một chút rồi cất chìa khóa xe vào túi quần. đây chắc là việc cuối cùng hắn làm vì sohye, như thế cũng sẽ kéo đài được thêm chút thời gian nữa.
park woojin chạy chậm ra khỏi cổng lớn biệt thự, trong buổi sớm lành lạnh của tháng mười, bước từng bước từ từ xuống chân núi, đi qua vạch kẻ đường mới được vẽ xong, vào tiệm tạp hóa vừa mở cửa không lâu.
"park tiên sinh, muốn mua gì?" chủ tiệm là một bác gái mập mạp, quen biết park woojin nên cười tủm tỉm hỏi.
park woojin có chút kỳ quái không hiểu sao chủ tiệm có thể biết mình, chẳng qua trước giờ lòng hiếu kỳ của hắn cũng không mạnh, chỉ nhàn nhạt đáp, "dấm ạ."
![](https://img.wattpad.com/cover/322984530-288-k334365.jpg)
BẠN ĐANG ĐỌC
woojin ♡ hãy tỏ tình với tôi đi! [chuyển ver]
FanfictionTác giả: Bạo Táo Đích Bàng Giải (Hán Việt: Con Cua Táo Bạo) Tình trạng truyện: Full Thể loại: Trọng sinh, hiện đại, ngọt sủng, HE Nguồn convert: lacmaitrang - ITV Chuyển ver từ truyện Thỉnh Hướng Ta Tỏ Tình đã có sự cho phép của tác giả -hayen05