Chương 59: Ngoại truyện bảy

1 0 0
                                    

- PARK WOOJIN TRÁO ĐỔI: Niềm vui làm cha (Hết) -

7 giờ rưỡi.

bảo mẫu lee đem cơm sáng vừa chuẩn bị cẩn thận tới bệnh viện, dẫn bà đi chính là cái người ở biệt thự trông con giúp park woojin, vật vã cả ngày, cuối cùng dứt khoát trải qua một đêm cực khổ ở đó - lai kuanlin.

"mẹ ơi."

"mẹ ơi."

cửa phòng bệnh bị đẩy ra, park woong và kim jiseok gấp gáp chạy vào, hôm qua cha đưa mẹ đi với vẻ mặt căng thẳng, cả ngày chẳng trở về, hai anh em đã cực kì sốt ruột, tuy chú lai đã nói, mẹ chỉ là đi bệnh viện sinh em gái thôi, nhưng hai cậu nhóc một ngày một đêm không được nhìn thấy mẹ vẫn rất rất không yên tâm.

"woong, jiseok." kim sohye được nghỉ ngơi cả đêm, sắc mặt đã tốt hơn nhiều.

"mẹ, mẹ sao rồi ạ?" park woong nhăn mặt, lo lắng hỏi.

"mẹ không sao hết, hai ngày nữa là có thể xuất viện rồi." kim sohye cười trả lời.

"mẹ ơi, em con đâu ạ? chú lai với bác lee đều nói em đã chui ra khỏi bụng mẹ rồi." kim jiseok ngây thơ hỏi.

"em còn đang ở phòng sơ sinh, làm kiểm tra xong sẽ được đưa qua đây."

"vậy lát nữa tụi con sẽ được gặp em ạ?" hai mắt kim jiseok sáng lên.

"đúng rồi." kim sohye đáp.

bảo mẫu lee mang bữa sáng của cả nhà đến, đẩy bàn ăn đến trước mặt kim sohye: "phu nhân, ăn chút gì đó trước đi."

"vâng vâng, mẹ ăn một chút đi." park woong và kim jiseok cũng không hỏi nữa, ngẩng mặt chờ mẹ ăn sáng.

"vậy hai đứa ăn với mẹ nha." thật ra kim sohye cũng không muốn ăn lắm, nhưng nhìn gương mặt trông mong của bọn nhóc, cô vẫn mỉm cười cầm đũa lên.

bảo mẫu lee cười cười, đặt phần chuẩn bị cho park woojin lên một góc bàn: "tiên sinh, ngài cũng ăn chút đi."

"được." park woojin nãy giờ vẫn mãi chăm chú nhìn ba mẹ con loay hoay với ánh mắt chứa chan tình cảm, lúc này mới sực tỉnh.

"vậy mọi người ăn đi, tôi đi xem con gái nuôi của tôi, lát nữa còn phải đi làm." lai kuanlin thấy mình không còn việc gì, định chào hỏi một cái rồi đi.

"để tôi đưa cậu đi." park woojin nghe lai kuanlin nói xong, buông đôi đũa vừa mới cầm xuống.

"không cần đâu, tôi tự đi là được rồi, cậu ăn sáng trước đi." lai kuanlin từ chối.

park woojin không nói gì, chỉ là đứng lên, lướt qua anh ta ra cửa trước, lai kuanlin bất đắc dĩ nhún nhún vai tạm biệt park woong và kim jiseok, xoay người đi ra ngoài theo.

kim sohye nhìn về phía cửa phòng bệnh, nét mặt thoáng hiện lên chút do dự, rốt cuộc có nên nói với park woojin là cô cũng có cùng ký ức giống hắn không đây?

phòng dành cho trẻ sơ sinh.

lai kuanlin nhìn đứa bé trắng trẻo mũm mĩm bên trong, vui vẻ như đây thật sự là con của anh ta vậy: "quả nhiên con gái vẫn xinh hơn, lúc woong với jiseok mới chào đời không được đẹp như này."

woojin ♡ hãy tỏ tình với tôi đi! [chuyển ver]Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ