Chương OS - phần 1

811 19 1
                                    

Pisces William sinh ra trong một gia đình quý tộc lụi tàn, người mẹ vì khó sinh mà mất, người cha thì đón vợ kế khi cậu còn chưa đầy tháng, còn dẫn theo một người em chỉ sinh sau cậu một hai tuần.

Pisces lớn lên như một người vô hình, tính tình có chút lạnh nhạt, không lễ phép hay luôn cười ngọt ngào như người em hờ kia, ai gặp qua cậu cũng không khỏi nhíu mày.

Dáng cậu thon dài, có chút gầy, làn da trắng nhợt nhạt như người bệnh, mái tóc đen dài che nữa tầm mắt, đầu hơi cúi, mang cảm giác mệt mỏi rũ rượi.

Cậu hiếm khi xuất hiện ở các buổi tiệc, bình thường ở nhà cũng không có cảm giác tồn tại. Ăn trái giờ chính, chỉ quanh quẩn ở khu vườn phía sau biệt thự, bước đi thì nhẹ tênh, trang phục thì quá cỡ với màu sắc cơ bản, đa phần thiên tối.

Từ đó đến nay đã 16 năm, khi nhắc đến nhà William, bao nhiêu người sẽ nhớ đến người con trai cả mất mẹ là cậu, hay chỉ nhớ đến người con trai thứ chỉ thua cậu vài tuần tuổi được dạy dỗ xã giao hết sức được lòng người. Hình ảnh gia đình ba người ấm áp hạnh phúc ấy cứ như cục tẩy, cố tình tẩy đi sự tồn tại vốn chẳng có bao nhiêu cân nặng là cậu đây.

Rất ít người nhớ đến sự tồn tại của cậu, họ ngoại gần như không có ai. Hôn sự của cha mẹ Pisces không được sự đồng thuận của nhà nội, mẹ cậu xuất thân không rõ ràng, ở S thành không họ hàng người thân, bà chỉ đột ngột xuất hiện, cùng cha cậu rơi vào lưới tình chớp nhoáng, bà mang thai khi hai người chỉ quen nhau ba tháng, hôn nhân của hai người cũng vội vã không kém, như nhanh chóng cho đứa trẻ trong bụng một danh phận vậy, chín tháng sau cậu ra đời, bà mất, suốt quá trình đó hoàn toàn không xuất hiện bóng dáng phía nhà gái.

Nhà nội không thích bà nên cũng không thích cậu, khi cậu còn nhỏ, họ đến nhìn cậu con thứ đầy tháng tiện thể ngó cậu một cái rồi cũng không quan tâm nữa. Lớn lên cha cũng hạn chế dẫn cậu về nhà nội, coi như đôi bên không thấy nhau tâm không phiền.

Nếu có ai đó hỏi Pisces rằng cậu có hận không, có lẽ cậu cũng không rõ bản thân mình có cảm xúc gì. Từ nhỏ đến lớn không ai dạy cậu tình yêu là gì, thù hận là chi, cậu lạnh nhạt với thế giới, cũng lạnh lùng với cảm xúc của chính mình, có chút vô tâm vô dục.

Hôm nay, một ngày cũng như mọi ngày lại có chút không giống mọi ngày, bầu trời hôm nay hơi âm u, Pisces ngồi bên bệ cửa sổ, trong tay cậu là một quyển sách dày đột nhiên xuất hiện trên giường cậu sáng nay. Sách có nhiều chữ nhưng cậu hoàn toàn không hiểu nó đang viết gì, may mắn là nó có tranh minh họa, hình ảnh rất sinh động, cậu đại khái có thể hiểu quyển sách muốn truyền đạt điều gì - đây là một quyển bách khoa toàn thư về các loài sinh vật.

Cậu không quá hứng thú nhưng quyển sách có thể coi như một viên đá quăng vào mặt hồ phẳng lặng, thu hút sự chú ý cúa cậu, cậu không ngại xem xét nó một chút.

Một tia sét đánh ngang trời, âm thanh vang dội, cơn mưa nhanh chóng kéo tới, từng giọt lộp bộp đập vào mặt kính cửa sổ. Pisces đóng quyển sách lại, nghiêng đầu nhìn ra ngoài cửa sổ, cậu cảm giác như có điều gì đó sắp diễn ra.

Leng keng! Tiếng chuông vang lên, dù bên ngoài mưa lớn nhưng vẫn đủ thu hút sự chú ý của cậu. Đó là tiếng chuông vang lên mỗi khi cha tới tìm cậu. Đã rất lâu rồi cậu không nghe thấy tiếng kêu của nó.

Thành XámNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ