Chaewon sau khi nằm ườn cả một ngày thì cuối cùng cũng chấp nhận lết người sang nhà của Yunjin. Đính chính là chị không hề muốn đi thăm, và cũng không hề rảnh để đi, nhưng là bị ép buộc phải làm vậy, không từ chối được, dù sao người ta cũng là thứ có thể lợi dụng được
Chị lái xe theo bản đồ định vị mà Yunjin gửi qua, vốn dĩ đã mù đường, nên thành ra chiều muộn mới đến nơi. Chị đỗ xe ở ngoài, còn bản thân tự đi bộ vào trong tiểu khu biệt thự này. Bấm chuông inh ỏi, đồ khốn nạn này còn không có ở nhà!
Yunjin không có ở trong vườn, cái bàn nhỏ màu trắng có đặt hai đĩa đồ ăn đã được nấu xong. Thị giác của Chaewon làm việc rất đúng lúc ngay lập tức nhận ra sườn chua ngọt với bò bít tết nướng vân, bên cạnh còn có hai ly nước ép trái cây tươi
-Mới chiều thôi mà đã ăn tối sớm thế!
Chaewon thường xuyên có thói quen bỏ bữa sáng, nhưng sáng nay lại có người nấu cho ăn, chị liền lập tức no đến mức có thể trực tiếp bỏ qua bữa trưa, nên bây giờ đến đây bụng trống rỗng, nhìn cảnh tượng kích thích trước mặt, thế này là đang dụ dỗ chị trèo tường!
Trèo tường..
Trèo tường!
Yunjin không biết đi đâu, biết bao giờ mới về, tin nhắn trên KakaoTalk gửi đi không có phản hồi, ngoài trời thì rét căm. Kim Chaewon tuy rằng không cao, hay nói thẳng ra là lùn, nhưng hàng rào ở đây dựng rất thấp, còn chưa đến vai chị, trèo qua rất dễ dàng. Tuy làm chuyện này so với hình tượng quý phái cao thượng của chị thì có hơi đê tiện một chút, nhưng quả thật với hai lớp áo mỏng dính giữa trời đông rét mướt như này, chẳng thà gạt bỏ hình tượng một lần cũng không hề gì..
Nói làm là làm!
Chaewon lấy đà hai bước rồi nhảy lên đỉnh hàng rào..Trèo!
-Gâu!Gâu!
Nửa người của chị vừa thả xuống liền nghe thấy tiếng chó sủa, bị doạ cho sợ hết hồn, xoay mông quay lưng lại với khu vườn, ôm chặt lấy hàng rào không dám động!
Một chú chó Doberman hùng dũng không biết từ đâu lao ra, hướng về phía Kim Chaewon sủa loạn
Đồ khốn nạn này còn nuôi chó! Còn nuôi một con chó hung dữ đến vậy!
Chị ôm chặt lấy hàng rào không dám thở mạnh, Doberman quanh quẩn tại chỗ hai bước rồi không sủa nữa, nhìn chằm chằm vào Kim Chaewon
Phải nửa tiếng sau, Huh Yunjin mới xuất hiện, tay cầm một chiếc túi, ánh mắt cậu nhìn chị cứ phải gọi là phức tạp.
-Chị
Yunjin hỏi han
-Phương pháp tập thể dục của chị cũng khá độc lạ nhỉ?
Kim Chaewon áo bên trong đã ướt sũng rồi, hai mắt đều là tơ máu, thanh âm run rẩy:
-Cậu..trước tiên..kéo con chó này ra đã..
Huh Yunjin sờ đầu Xương Cục:
-Đi đi, về.
Xương Cục ngoan ngoãn về chuồng nằm. Kim Chaewon cuối cùng cũng có thể leo khỏi hàng rào, vừa đặt chân xuống đã loạng choạng, may mà có Yunjin ôm lấy chị