7; dont look back (end)

13.3K 728 81
                                    

dứt ra khỏi nụ hôn sâu, seungcheol dịu dàng nhìn thẳng vào ánh mắt của người trong lòng.

"hanie..."

"hm?"

"tôi thích em"

jeonghan ừ hử một tiếng nhỏ trong miệng, rồi rướn người lên cao thơm nhẹ vào gò má của seungcheol.

"chở tôi về nhanh đi, buồn ngủ quá..."

hắn mỉm cười, rồi cũng quay sang mà bắt đầu khởi động xe đưa cả hai người về lại khách sạn. suốt thời gian dọc đường đi, khoé miệng của choi seungcheol chưa bao giờ hạ xuống. chốc chốc, ánh mắt hắn lại đánh sang phía con thỏ đang chìm trong giấc ngủ và thở đều đều cuộn tròn ở ghế bên cạnh.

seungcheol biết, yoon jeonghan vẫn chưa hoàn toàn mở lòng với mình đâu.

thời gian quen cậu đã ngót nghét hơn nửa thập kỷ, hắn tất nhiên biết được lý do vì sao jeonghan luôn sợ hãi việc phải tiến vào mối quan hệ yêu đương với người khác. choi seungcheol tự tin rằng mình chắc chắn không phải loại đàn ông xấu xa như kiểu sẽ ngoại tình hay yêu chơi chơi rồi bỏ, hắn là một người nghiêm túc trong cả công việc và tình yêu. nhưng chắc có lẽ cũng sẽ tốn kha khá thời gian để jeonghan hiểu rằng hắn thực sự  coi trọng chuyện tình cảm giữa bản thân và cậu rồi đây.

đánh xe vào dưới tầng hầm, seungcheol sắp xếp túi đồ cá nhân của mình rồi nhanh nhẹn đi qua phía bên kia ghế lái để bế yoon jeonghan vẫn còn đang say ngủ lên trên phòng nghỉ.

đương nhiên, phòng của hắn. seungcheol sẽ không dở hơi tới mức làm phiền hong jisoo phải ra mở cửa cho mình vào giờ này đâu.

chậm rãi đi qua hành lang không một bóng người, seungcheol cúi đầu ngắm nhìn khuôn mặt xinh đẹp trong lòng mình, rất kiềm chế bản thân không đặt lên đôi môi hồng nhuận ấy một nụ hôn nhẹ.

có thể việc đó sẽ đánh thức jeonghan mất.

nhẹ nhàng đặt jeonghan xuống chiếc giường lớn, seungcheol đảo mắt một vòng rồi âm thầm hiểu ra. thằng nhóc hansol có lẽ đã tót sang phòng nghỉ của vocal team để ở cùng seungkwan rồi.

mà như vậy thì càng tốt, đúng là em trai cưng của mình, biết nghĩ cho anh nó ghê.

choi seungcheol quay người định đi ra ngoài phòng khách kiếm chút gì đó ăn tạm, nhưng đột nhiên lại thấy một góc áo của mình bị kéo lại rất nhẹ.

"hanie? dậy rồi à?"

"... cheol ở đây với tôi được không?"

thực ra, với kiểu người thính ngủ như jeonghan thì cậu đã hơi hơi tỉnh dậy từ lúc seungcheol dừng xe dưới tầng hầm rồi. chẳng qua là cậu quá lười đi bộ, thành ra cũng nằm ườn ra đấy để được seungcheol mang lên tận trên này cho đỡ phải tự thân di chuyển mà thôi.

mà cũng không có ngờ rằng hắn ta thực sự mang cậu lên đây theo cái kiểu bế công chúa như vậy.

như đã nói từ rất lâu rồi, seungcheol chính là mẫu người mà yoon jeonghan thích nhất. mọi thứ thuộc về hắn đều rất dễ dàng làm cậu xao động. và cái con người này, mới vừa rồi đã trực tiếp nói  với jeonghan rằng hắn thích cậu.

cheolhan | rulesNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ