Chương 12

276 41 5
                                    

Căn phòng bỗng chốc rơi vào yên ắng đến quái dị. Chất giọng đểu cáng của gã béo kia không ai là không đoán được hàm ý sâu xa bên trong lời nói của gã. Quả nhiên chưa đối diện với tử thần con người vẫn rất kêu ngạo khua tay múa chân.
Giữa không gian u ám hòa trộn cùng mùi hương đặc trưng của thuốc phiện. Căn phòng bỗng chốc như biến thành chiến trường của những cuộc vui khoái lạc.

Chàng thiếu niên đã trở về bộ dạng chỉnh tề, chậm rãi đưa tay giật nhẹ gấu áo của cô như đang nhắc nhở. Đến cả cậu cũng có thể nhìn thấu được ý muốn trụy lạc kia của gã. Trong lòng giất giác nảy sinh mâu thuẫn.
Nếu chẳng may cô gái này vì cứu cậu mà bị vướng vào nguy hiểm thì phải làm thế nào đây.
Nhưng Thư Nhiễm từ đầu chí cuối vẫn là bộ dáng bất cần không để tâm đến những việc trước mắt.

Gã đàn ông to béo càng trở nên thích thú. Dưới ánh đèn xanh tím của phòng bao, gương mặt cô gái này càng mỹ lệ đến mức kinh diễm. Nốt lệ chí quyến rũ ở đuôi mắt vừa nhìn lại như bị cuốn vào không thể tách ra. Dáng người sau lớp áo sơ mi tuy gầy nhưng lại tạo nên một cảm giác mềm mại khó cưỡng.
Cô gái vừa sở hữu nét quyến rũ tựa hồ ly ngàn năm lại như không nhiễm bụi trần tựa tiên tử. Lần đầu tiên gã mới nhìn thấy một người như thế, quả thực rất phù hợp với khẩu vị đi.

"Cô đưa ra một con số, tôi sẽ lập tức đáp ứng! Chỉ cần cô... phục vụ tôi một đêm!"

Chàng trai rụt rè phía sau lập tức chắn trước mặt Thư Nhiễm lớn tiếng quát:
"Không được động vào cô ấy! Thả cô ấy đi! Tôi sẽ đáp ứng các người!"

Gã đàn ông to con kia có vẻ là người có tiếng nói nhất trong đám người này, chính vì thế mọi ý kiến của ông ta đều chẳng có một ai dám phản bác.
"Tôi hiện tại chỉ muốn cô gái xinh đẹp kia! Cậu quả thật không tồi nhưng tôi lại càng thích nét quyến rũ của cô ấy!"

"Ông..."

Giọng điệu bỡn cợt của lão càng trở nên hưng phấn:
"Giang tiểu thư! Ý của cô như thế nào! Nhìn có vẻ như cô đang thiếu tiền đúng chứ!? Vậy thì đáp ứng tôi, số tiền mà cô muốn sẽ lập tức xuất hiện ngày!"

Thư Nhiễm vẫn rất bình thản kéo chàng trai kia ra phía sau trực tiếp phớt lờ lời đùa cợt của gã ta mà căn dặn anh chàng:
"Cậu đứng ra xa một chút! Đừng có tự ý xen vào hiểu chứ!?"

Chàng trai lập tức nắm chặt lấy cổ tay mảnh khảnh của Thư Nhiễm đồng thời đưa đôi mắt nài nỉ mong muốn cô đừng tiến thêm.
Thư Nhiễm lại không thể nhìn thấy đôi mắt van nài đó nên chỉ chầm chậm vỗ nhẹ vào mu bàn tay của cậu như trấn an.

Vào thời khắc Thư Nhiễm dần tiến về phía trước. Gã ta lập tức nhận định rằng mình đã đạt được mục đích liền nở một nụ cười rất sảng khoái. Thậm chí còn vô liêm sỉ dang tay như muốn ôm người đẹp vào lòng.
Chỉ tiếc là chưa đắc ý được bao lâu đại não bỗng chốc truyền đến một cảm giác đau đớn. Từ phía trên đỉnh đầu rượu vang đỏ hòa cùng máu đua nhau chảy dài trên gương mặt của gã hoàn toàn không thể phân biệt được đâu là rượu còn đâu là máu.

Cảnh tượng xảy ra quá nhanh làm cho đám thuộc hạ phía sau gã không kịp phản ứng. Cả căn phòng như hít vào một ngụm khí lạnh đến khó thở. Chàng thiếu niên kia chỉ có thể đưa đôi mắt ngỡ ngàng nhìn từng hành động vừa diễn ra trước mắt mình

Vận Mệnh [NP - Nữ Phụ]Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ