Chương 3

598 56 0
                                    

Không biết đã trôi qua bao lâu, khi Thư Nhiễm đặt chân bước ra ngoài đã là giấc trưa. Nhưng hiện tại trên tay của cô ấy lại có hàng tá bọc đồ lớn nhỏ.
Có trách thì chỉ trách hôm nay siêu thị giảm giá, Thư Nhiễm bất chấp chướng ngại sợ tiếp xúc mà chen vào đám đông tranh giành.

Thể lực lúc ấy bỗng chốc lại cải thiện đến bất ngờ. Chắc có lẽ cô là người lấy được nhiều nhất. Thừa thắng xông lên, cô cứ như thế mà mua đầy đủ đồ dùng để nhét vào tủ lạnh. Nhìn đống đồ này chắc có lẽ sẽ sử dụng đến hơn 3 tháng.

Hài lòng với thành quả trước mắt, Thư Nhiễm thoải mái rời khỏi siêu thị khi đã quét sạch tất cả. Về tới nhà thì háo hức đến mức lập tức bắt tay vào việc trang hoàng lại chiếc tủ lạnh trống rỗng kia. Nhìn thức ăn được nhét đầy, cảm giác thỏa mãn cũng theo đó mà tăng lên vài phần.

Thư Nhiễm lúc này mới cảm thấy săn đồ khuyến mãi lại kích thích như thế. Tự nhủ với lòng sẽ chờ đợt khuyến mãi sau, cô sẽ quét sạch toàn bộ nơi đó

Nhưng còn chưa tận hưởng cảm giác này bao lâu thì tin nhắn từ phía ngân hàng được gửi đến. Chủ yếu là muốn nhắc nhở Thư Nhiễm sớm thanh toán số tiền đã mượn từ mấy tháng trước.
Thở hắt ra một hơi dài, cô vậy mà lại quên mất thân thể này đang sống khổ sở như thế nào. Vừa phải cùng lúc làm nhiều công việc để trả các khoản tiền vay cũng như là chăm sóc cho người mẹ đang nằm viện. Số phận của cô gái này xem ra cũng không quá khác biệt với cô là mấy.

Ngồi yên lặng trên chiếc ghế sô pha, gương mặt bỗng chốc đờ đẫn nhìn về một nơi xa xăm. Tâm tình giờ phút này lại trùng xuống một nhịp.
------
8 giờ 30 tối, theo như sinh hoạt hàng ngày của thân chủ Thư Nhiễm nhanh chóng thay quần áo để rời khỏi nhà
Lịch trình hàng ngày của cô ấy vô cùng đơn giản. Tan học ở trường, Thư Nhiễm sẽ vội vàng đến chỗ làm thêm

Từ 5 giờ chiều, cô ấy sẽ làm việc cho một cửa hàng tiện lợi. Đến 8 giờ 30 lại tiếp tục chạy đến nhà hàng ở trung tâm thành phố. Chưa kết thúc ở đó, thân thể nhỏ bé này lại phải bắt một chuyến xe buýt đến một quán rượu để kiếm thêm tiền thông qua việc làm phục vụ.

Một ngày của cô ấy kết thúc khi đồng hồ điểm 2 giờ sáng. Có lẽ cũng bởi vì nguyên do này, nên căn nhà từ lâu đã trở thành nơi để cô ấy chợp mắt mà thôi. Vì không được chăm sóc chu đáo nên mọi ngóc ngách trong căn phòng đều vô cùng lạnh lẽo, u ám.

Trú ngụ trong thân thể này, Thư Nhiễm cũng chỉ đành chấp nhận sống theo sinh hoạt của cô ấy vì không còn sự lựa chọn nào khác. Nếu là kiếp trước thì ngoài việc sống đơn độc trong một căn nhà nhỏ, mọi chi phí sinh hoạt đều được kiếm từ việc vẽ tranh. Số tiền xem như cũng đủ để sống qua ngày

Nhưng thân thể này vẫn còn có một người mẹ chính vì thế không thể làm như vậy được. Nếu chỉ đơn giản là vẽ tranh thôi thì hoàn toàn không đủ

Ngồi trên chiếc xe buýt, Thư Nhiễm trầm ngâm nhìn màu sắc của trời đêm. Bầu trời đen kịt chẳng có lấy ngôi sao tạo nên một khoảng không vô định trống rỗng. Tâm trạng dường như cũng bị màn đêm làm cho xao động. Bàn tay gầy gò chậm rãi mở khóa màn hình điện thoại. Trên chiếc màn hình mặc định có vài ghi chú nhắc nhở. Cô đưa mắt nhìn lướt qua một chút rồi chú ý đến phần đánh dấu màu đỏ. Nội dung cũng chỉ đơn giản là thời gian quay lại trường cùng các buổi kiểm tra quan trọng

Vận Mệnh [NP - Nữ Phụ]Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ