Chương 2

783 49 1
                                    

Một lần nữa mở mắt, Thư Nhiễm như có như không quan sát cảnh vật xung quanh. Chiếc giường một người cứng ngắc được đặt ở một góc chìm nghỉm vào bóng tối. Là một căn phòng ngủ nhưng lại chẳng hề mang lấy dáng vẻ thoải mái thay vào đó lại toát lên sự lạnh lẽo và u ám cực độ.
Ánh sáng mờ nhạt từ chiếc đèn ngủ cũ kỹ trên bàn cảm tưởng như ngọn nến sắp bị thổi tắt, vừa mập mờ lại vừa yếu ớt.
Căn phòng này trông giống nhà xác hơn là một căn phòng ngủ đích thực.

Giang Thư Nhiễm cật lực bước về phía công tắc điện. Ánh mắt trong vô thức nhìn về phía cửa sổ. Bầu trời bên ngoài cũng đã sớm bị bao phủ bởi màn đêm tĩnh mịch, u uất.

Đèn vừa bật, khung cảnh của căn phòng cũng được lộ rõ hình dáng. Ngoại trừ chiếc giường không mấy thoải mái kia thì tủ quần áo vẫn có thể tạm thời sử dụng được. Căn phòng lại đơn giản đến mức nhàm chán. Tựa như chủ nhân của nó cũng chỉ xem nơi đây là nơi để chợp mắt mà thôi

Không kiềm được sự tò mò Thư Nhiễm tiếp tục bước về phía phòng khách. Nối liền với phòng ngủ là một gian bếp nhỏ. Tiến thêm vài bước về phía trước bất giác cả cơ thể như đứng hình nhìn khung cảnh trước mắt.
Những chai rượu nặng đều đã cạn sạch và đang bị vứt lung tung xuống nền nhà, vỏ lon bia trộn lẫn với những mảnh thủy tinh to nhỏ

Nhìn mớ hỗn độn đang hiện hữu. Giang Thư Nhiễm mệt mỏi, mắng thầm trong lòng vài câu rồi cũng bắt tay vào dọn dẹp.

Chiếc đồng hồ treo tường đang chậm rãi kêu lên từng tiếng một vang vọng trong căn nhà nhỏ vừa được dọn sạch sẽ.
Xử lý xong thì cũng đã nửa đêm, căn nhà nhỏ dưới sự nỗ lực của Thư Nhiễm đã gọn gàng hơn bao giờ hết, việc hít thở cũng trở nên dễ chịu hơn

Gật đầu hài lòng với thành quả vừa rồi, cô tự thưởng cho bản thân một giấc ngủ. Mọi chuyện còn lại tạm thời gác qua một bên, nếu như không có đủ tỉnh táo thì cũng không thể giải quyết được gì

Chỉ là khi nằm trên chiếc giường nhỏ này, một cảm giác cô độc lại đang dần len lỏi vào bên trong cơ thể. Đôi mắt đăm đăm nhìn lên trần nhà tối đen, Giang Thư Nhiễm cảm thấy có chút lạc lõng.
-----
Tiếng chim hót vang vọng như chiếc chuông báo thức cho muôn loài. Thời tiết sáng sớm có chút lạnh. Thư Nhiễm cũng dần mở mắt, mệt mỏi đem cả cơ thể ngồi dậy dựa vào đầu giường. Trải qua một giấc ngủ dài nhưng vì sao lại chẳng hề cảm thấy tốt lên

Giấc mơ ngày hôm qua thật u tối, cô đã nhìn thấy linh hồn thực sự của thể xác này. Gương mặt của cô ấy trông giống cô như đúc, nhưng lại đang đơn độc đứng trong màn đêm âm thầm khóc. Biểu cảm đau đớn gắt gao ôm lấy lồng ngực

Thư Nhiễm bất giác im lặng đứng nhìn. Cho đến khi cô gái đó quay lại nhìn cô với đôi mắt ngập nước. Từ biểu cảm đến hành động đều mang đầy vẻ thống khổ cùng bi ai.
Một câu hỏi lớn được đặt ra ngay cả trong lúc ngủ. Cô gái ấy tóm lại đang muốn nói với cô những gì.

Giấc mộng đã ảnh hưởng rất lớn đến tâm trạng của ngày hôm này. Chính vì thế Thư Nhiễm hy vọng mình sẽ không gặp chuyện gì tồi tệ hơn như thế. Vệ sinh cá nhân một cách nhanh chóng nhưng lúc này khi nhìn vào chiếc tủ lạnh trống rỗng, bản thân lại bất lực thở dài. Cô không thể hiểu được chủ của thân thể này đã trải qua cuộc sống như thế nào
Bên trong chiếc tủ lạnh ngoài những lon bia được xếp chồng lên nhau thì chẳng lấy chút gì để có thể lót dạ cho bữa sáng.

Vận Mệnh [NP - Nữ Phụ]Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ