Chương 9

335 46 1
                                    

Như mọi ngày, trở về nhà thì đã hơn 2 giờ sáng. Thư Nhiễm vẫn vô cùng tỉnh táo đem gương mặt của mình rửa sơ qua nước sạch rồi nấu một gói mì cho bữa tối muộn.
Một ngày của cô vẫn luôn như thế nên không còn lấy gì làm lạ. Hầu như giờ giấc sinh hoạt phản khoa học này đều đã được cơ thể thích ứng rất nhanh.

Nhưng Thư Nhiễm hiện tại đang gặp rắc rối ngay trong giấc ngủ của chính mình. Đã hơn 3 tuần, mỗi khi nhắm mắt lại chưa được bao lâu đã lập tức nhìn thấy những đoạn hình ảnh cũ kĩ cứ lặp đi lặp lại quấy rầy, nhưng cảm giác lại rất quen thuộc.

Chính vì vậy mà cô luôn đến lớp với trạng thái vô cùng mệt mỏi, chỉ cần đến giờ giải lao Thư Nhiễm lại ngủ đến bất chấp thậm chí bạn học bàn trên đánh thức thì mới miễn cưỡng thoát ra khỏi giấc nồng.

Trạng thái gần đây của Thư Nhiễm rất đáng báo động. Mất ngủ liên miên, thức ăn nạp vào cơ thể ngoài mì gói thì chỉ có sữa bò và vài lát bánh mì. Thừa biết nếu cứ tiếp diễn như thế thì cơ thể sẽ sớm đạt đến giới hạn nhưng lại không có cách khắc phục.

Thư Nhiễm lần này quyết sẽ ngủ một giấc trọn vẹn nhất có thể. Đem ý chí hừng hực nằm lên chiếc ghế sô pha nhỏ bé, cố gắng nhắm nghiền mắt cuối cùng cảm giác buồn ngủ quen thuộc cũng ập đến. Trong màn đêm âm u tĩnh mịch, tiếng đồng hồ vang lên từng nhịp tựa như thời gian đang trôi đi một cách nhanh chóng.
Tiếng chuông điện thoại reo lên in ỏi đã hoàn toàn đem giấc ngủ của Thư Nhiễm quăng vào xó xỉnh nào đó.

Cật lực đem cả cơ thể mỏi nhừ hết nhìn chiếc điện thoại đang phát sáng lại nhìn về phía chiếc đồng hồ đang không ngừng hoạt động. Thần trí lúc này vốn vẫn chưa thể phục hồi ngay mà vẫn còn rất mơ màng.
Tiếng chuông điện thoại lại tiếp tục vang lên, Thư Nhiễm lúc này mới nhanh chóng nhấc máy

Mặc dù rất khó chịu khi bị đánh thức nhưng cuộc gọi vào giờ này khẳng định rằng chẳng phải là điều gì tốt đẹp
"Xin hỏi là ai vậy!?"

Đầu dây bên kia văng vẳng tiếng nói của một người phụ nữ trông vẫn còn khá trẻ. Giọng điệu vô cùng nghiêm túc hỏi cặn kẽ Thư Nhiễm:
"Cô có phải là người nhà bệnh nhân Giang Khiết phòng 404 không!?"

Giang Thư Nhiễm lúc này mới nhanh chóng bật dậy vội vàng đáp lại:

"Phải! Là tôi!"

Đầu dây bên kia yên ắng một hồi như đang bàn bạc vấn đề nào đó với ai. Nhưng điều đó càng khiến Thư Nhiễm thêm bất an, chẳng lẽ tình hình của bà ấy chuyển biến xấu đi. Thời gian gần đây vì quá bận rộn với công việc làm thêm nên cô đã hoàn toàn quên mất bản thân đang có một người mẹ hiện tại còn đang nằm trong bệnh viện điều trị

Nữ y tá từ phía đầu dây nhẹ nhàng lên tiếng trấn an:

"Đừng quá kích động! Hiện tại chúng tôi cần gặp mặt cô để bàn gấp về tình hình của bà ấy! Không biết cô có đang bận gì hay không!?"

"Không! Tôi sẽ lập tức đến ngay!"

Giang Thư Nhiễm nhanh chóng vơ lấy chiếc áo khoác cùng mũ đội rồi vội vội vàng vàng chạy ra khỏi phòng.
Rất may bản thân vẫn còn nhớ lấy theo ví tiền nếu không đã chẳng có đồng nào để trả tiền taxi.

Vận Mệnh [NP - Nữ Phụ]Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ