Chương 13

278 38 5
                                    

Thư Nhiễm không thực hiện được ý định của mình nên có chút không đành lòng. Cô xem như không cần phải ra tay vì Cố Phong sẽ không để cho những tên cặn bã này rời đi dễ dàng như vậy.
Nhưng có lẽ vừa hoạt động quá sức cơ thể đang bị sốt cũng dần cạn kiệt sức lực. Thư Nhiễm thật nhớ chiếc ghế sô pha ở nhà tuy có chút cứng ngắc nhưng như vậy là đủ. Vừa quay người đi cổ tay lại bất giác bị giữ chặt.

Giọng nói trầm ấm của chàng thiếu niên rơi vào tai Thư Nhiễm:
"Tôi là An Viễn! Cảm ơn vì đã giúp tôi!"

Càng nhìn gần, chàng trai này lại sở hữu một gương mặt tinh tế khiến bao nhiêu phái nữ phải ghen tị. Làn da trắng mịn cùng đôi mắt đen lấp lánh tựa sao trời, giọng nói lại trầm ấm trong trẻo như mặt hồ.
Thư Nhiễm chậm rãi đưa mắt quan sát cố gắng để nhận diện gương mặt của đối phương nhưng dù vậy vẫn không thể. Trước mắt vẫn chỉ là một mảng mơ hồ không rõ hình dạng.

Cố Phong phía đối diện trông thấy ánh mắt của cả hai như chưa vô vàn tình ý dành cho nhau liền không nhịn được mà sinh ra uất ức. Rõ ràng là anh ta là người tiếp xúc với Thư Nhiễm lâu nhất nhưng chỉ một ánh mắt thôi đối phương cũng lười ban phát cho anh ta.

Thư Nhiễm:"Cậu tên là An Viễn!?"

An Viễn lại như cún con gật đầu phát ra vài tiếng: "Ân!"

Âm thanh phát ra từ thanh quản của chàng thiếu niên trầm ấm chậm rãi xâm nhập vào thính giác nhạy bén của Thư Nhiễm. Đầu óc mặc dù hơi mơ hồ nhưng phàm là những thứ quen thuộc cô đều nhớ rõ như in. Đặc biệt là chất giọng từ tính ấy khiến cho Thư Nhiễm bất giác hoài niệm đến một người.

Lời nói vừa dứt An Viễn phía đối diện vẫn luôn hướng đôi mắt đen về phía cô. Còn Thư Nhiễm vẫn là bộ dáng trầm tư như đang chìm trong không gian riêng biệt nào đó. Đôi đồng tử đen cố gắng nhận diện gương mặt của đối phương trong vô vọng. Cả hai đối mắt nhìn nhau không khỏi để người khác liên tưởng đến hàng vạn kịch bản của phim truyền hình. Tổ hợp mỹ nữ cùng tiểu thịt tươi là một chủ đề nóng hổi trong suốt thời gian qua.

Cố Phong im hơi lặng tiếng cũng đã quá đủ. Anh ta không thể nuốt trôi được bầu không khí ám muội như thế. Phải biết rằng Thư Nhiễm đối với anh ta là một chấp niệm. Cầu mà không được, buông lại không cam tâm, muốn tiến lại gần nhưng lại xa cách vạn trượng.

Cố Phong:"A Nhiễm! Trễ rồi để anh gọi taxi giúp em!"

Tình hình sẽ không có gì bất thường nếu như Trương Tấn không lên tiếng đặt câu hỏi:
"Này Giang Thư Nhiễm! Khẩu vị của cô vậy mà lại là tiểu thịt tươi sao!?"

Tiếng cười vang của hắn như đang vô tình chế giễu Cố Phong. Gương mặt anh ta bỗng chốc trầm xuống, giọng nói cũng trở nên mất kiên nhẫn hơn bình thường
"Trương! Tấn!"

Nhận thấy mình đã chạm vào ổ kiến lửa tức khắc biết thân biết phận ngậm miệng.
Thư Nhiễm lại vô cùng bình thản không để tâm đến tình hình quái lạ trước mắt. Cô hiện tại chỉ cảm thấy nếu đứng đây lâu thêm một chút chắc có lẽ sẽ sớm gục xuống thôi. Quả thực hình ảnh trước mắt đã bắt đầu biến dạng.

Vận Mệnh [NP - Nữ Phụ]Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ