Chap 57

905 75 6
                                    

Vào tháng 12, thời tiết vẫn lạnh vậy, nhưng không khí trường tư Gia Ninh thay đổi từ trong ra ngoài.

Cuối tháng 12 có lễ Giáng Sinh, thêm mấy hôm nữa, còn có tiệc tối văn nghệ Nguyên Đán.

Chương Nguyệt Sơn đang cầm cốc giữ nhiệt, nhắc mãi.

“Táo, táo, táo . . . . . .”

Đinh Trình Hâm bị làm phiền, lấy cục giấy vệ sinh nhét trong lỗ tai xuống.

“Lớp trưởng, mày nếu muốn ăn táo, tao lập tức đi mua cho mày một thùng! Một thùng không đủ thì 10 thùng! Một xe tải cũng không thành vấn đề! Xin mày đấy, đừng niệm nữa, mày niệm cả sáng rồi!”

Chương Nguyệt Sơn xoắn xuýt đầy mặt, thổn thức.

“Hoa khôi trường mày không hiểu đâu, đêm giáng sinh phải tặng táo.”

“Bảo mày tặng táo, cũng không phải bảo mày tiễn người đêm giáng sinh!”

Chương Nguyệt Sơn trợn mắt.

“Đụ mẹ, đừng nói đáng sợ vậy được không? Cũng không phải là lễ vạn thánh!”

Hắn lại xụ vai.

“Ài, mày không hiểu đâu.”

Đinh Trình Hâm ngẩng ngẩng cằm.

“Tao sao không hiểu? Tặng táo, không phải thủ đoạn bán táo mà marketing nghĩ ra sao, gì nhở, đúng rồi, cảm giác nghi thức!”

Lý Hoa dời giấy nháp ra, quay đầu, sâu kín nói.

“Ở ngôi trường tư Gia Ninh xa xôi này, lưu truyền một truyền thuyết hay ho, đó chính là, đêm giáng sinh, mua hai quả táo, đưa một quả cho người mình thích, đối phương nếu nhận lấy ăn, vậy là ý nghĩa, mày thoát khỏi team ế, sắp nhận được yêu đương ngọt ngào.”

Nói xong, hắn chỉ hướng bên kia.

“Mày xem.”

Theo hướng ngón tay Lý Hoa nhìn sang, Đinh Trình Hâm chỉ thấy Mộng ca đang gặm táo miếng lớn, vẻ mặt khó coi, chân mày cũng cau ra nếp nhăn.

Đinh Trình Hâm nghi ngờ.

“Mộng ca gặm táo lại không đẹp, nhìn nó làm gì? Hơn nữa sao khổ đại cừu thâm vậy?”

“Đây là quả táo thứ 4 hôm nay Mộng ca ăn, tổng 3 ngày gần đây, ăn quả thứ 20. Nó đang tự mình nếm thử, táo loại nào ngon nhất. Sau đó chọn ra loại ăn ngon nhất, tặng cho nữ sinh mà nó thích.”

Đinh Trình Hâm lén hít vào một hơi — Chời, thật sự sẽ không ăn ói ra sao?

Lý Hoa phổ cập xong, lại ngồi yên, tiếp tục làm bài tập. Chương Nguyệt Sơn cau mày, nằm nhoài lên bàn Đinh Trình Hâm, thở dài thở ngắn.

“Hoa khôi trường, tao rất lo.”

“Đã nhìn ra.”

“Tao rốt cuộc có nên tặng táo không?”

Đinh Trình Hâm nhớ, lúc bọn họ bị nhốt trong hang, Chương Nguyệt Sơn từng nói với cậu, hắn vẫn luôn thầm mến một nữ sinh, nhưng không dám thổ lộ.

Nghĩ tới đây, Đinh Trình Hâm cũng nằm úp sấp trên bàn học theo, mắt to trừng mắt nhỏ với Chương Nguyệt Sơn, nghĩ kế.

[Kỳ Hâm][Chuyển] Bạn trai, cho tớ ăn !!!!!Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ