Chương 14: Sợi dây kết nối (1)

461 34 4
                                    

"Sasuke..."

"Huh?"

"Cậu muốn thử đọc sách văn học không?"

"Vớ vẩn!"

_ _ _ _

Cô biết Sasuke sẽ tỏ thái độ như thế mà, nhưng ngộ nghĩnh là cô vẫn luôn muốn hỏi anh. Cô thích thấy anh bộc lộ cảm xúc, dù chúng là gì đi chăng nữa. Cô muốn nhìn hết con người anh phía sau lớp mặt nạ lạnh lùng kia.

Căn phòng ấm áp trong đêm tối. Từ khi có đèn ngủ bên cạnh, Sakura có thể nằm trên giường mà đọc sách thoải mái, rồi mới đi ngủ. Sasuke nghĩ rằng, chỉ cần cô vui vẻ với không gian mà anh cất công làm, thì cô sẽ bớt phiền anh. Ngày đầu đến đây, Madara sợ cô làm gián điệp, bắt anh trông chừng. Nhưng xét theo tình hình hiện tại, với những thứ vớ vẩn mà cô làm mấy ngày gần đây, anh thấy cũng không có gì bất thường. Mỗi ngày chỉ có: chăm sóc cho anh, nấu thuốc, theo dõi bệnh tình, phụ giúp Bạch Zetsu, không thì đi xuống chợ mua đồ, rảnh thì đọc sách.

Không gian yên ả, thanh bình đúng kiểu cả hai cùng muốn. Cô gác tay lên trán, che cuốn sách ngang mặt, len lén nhìn sang trái. Cái cảm giác được ở cùng một phòng với Sasuke, chính là muốn hét lên thật to cho cả thế giới biết. Hơi trẻ con, nhưng cô chính là kẻ mơ mộng mà bản thân không ý thức được. Ino sẽ ghen tị thế nào khi biết điều này? Và các fan nữ khác của anh?

Sasuke vắt chân thành chữ ngũ, hai tay gối đầu. Anh biết cô đang ngắm nhìn mình, nhưng vờ như không thấy. Từ ngày có cô ở đây, căn phòng u ám mang đậm phong cách của anh đã đi đâu mất. Giờ, nó là phòng của cô, chứ chẳng phải của anh nữa. Mùi cỏ thuốc, dược liệu luôn tràn ngập, những vật dụng nhỏ xinh chiếm hết chỗ của anh. Nhưng thật lòng mà nói, anh cũng khá thích thứ mùi này, nó khiến anh dễ chịu, thơm thoang thoảng một cách kì lạ.

Từ khi sống chung, anh không còn được tùy tiện như trước. Thay quần áo, đều phải thay trong nhà vệ sinh. Anh cũng ít cởi trần đi hẳn. Nói là không quan tâm, nhưng tính cách chuẩn mực trong tâm hồn, vẫn khiến anh cư xử một cách thận trọng và chừng mực. Dù cho hiện tại, anh đang là tên tội phạm số 1 trong giới nhẫn giả.

Nửa đêm, anh lại thức giấc để tắt cái đèn ngủ ngu ngốc của cô đi.

_ _ _ _

Sáng hôm sau, Sakura thu xếp chuẩn bị cùng Bạch Zetsu xuống chợ để lấy củ ấu nước theo lời hẹn của Jin. Cô đội nón lá, đeo găng tay dài không ngón, trông như chuẩn bị đi làm nông vậy. Cô nhìn Sauske đang thiền định trên phản, lại gần nghiêng đầu hỏi "Cậu đi chợ với tôi và Bạch Zetsu không?"

"Không!" Anh đáp

"Cậu cứ ở đây không thấy chán sao?" cô chu môi

"Đi giùm đi!!!" Anh gằn giọng.

"Không đi thì thôi!" Sakura có chút buồn, nhưng biết làm sao. Sasuke từ nhỏ vốn đã luôn tách biệt với mọi người. Nếu có thứ hấp dẫn cậu ta tự vác xác tới, thì 1 là Itachi, 2 là sức mạnh.

Bạch Zetsu mang theo chiếc xe kéo gỗ đến trước cửa phòng, thúc giục "Đi thôi, đi thôi!".

Hai người như lộ trình hôm trước, băng qua khu rừng nhỏ đến làng Inari. Bạch Zetsu là một kẻ ham vui, hắn chỉ cần được xuống làng giao lưu, là tràn đầy năng lượng. Sakura thấy điều đó trong đôi mắt hắn và dáng vẻ của hắn. Cô nghĩ 'hẳn là người dân nơi đây thật sự rất tốt bụng và cởi mở'.

[SasuSaku] Yêu thương thêm nữa cũng chỉ là vô nghĩa (18+)Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ