Lạp Lệ Sa trầm mặc một lúc hướng Phác Thái Anh giơ lên một mạt tươi cười: "Đây là tôi đến từ F thị bằng hữu, Dương Minh Tề!" Lạp Lệ Sa đưa tay khẽ ngắt Dương Minh Tề eo ra hiệu
"Nga, nhĩ hảo, tôi là Dương Minh Tề!" Dương Minh Tề gãi đầu nói. Ách, có lẽ hắn phải tu lại mồm miệng rồi
"Phác Thái Anh!" Phác Thái Anh lãnh khí phun ra một câu, nội tâm trăm mối nghìn lo, có lẽ họ là bằng hữu thật cũng có thể thuộc phương diện khác không thể nói rõ
Vũ Sinh Phu cũng xoay đầu lại, nhãn thần mê gái đánh giá Lạp Lệ Sa, nữ nhân phương nào thật mỹ a!!! Nghe Phác Thái Anh lời nói hẳn là nàng bằng hữu đi
"Nhĩ hảo, tôi là Vũ Sinh Phu!" Vũ Sinh Phu giơ lên cánh tay, ra vẻ đạo mạo nói hy vọng nữ nhân kia chú mục đến mình, dù gì hắn cũng được coi là tuấn tú nam nhân, hắn tin bản thân mị lực có thể hấp dẫn Lạp Lệ Sa tầm mắtLạp Lệ Sa nhàn nhạt cười không để ý hắn cánh tay giương ra, tiếp tục đối Phác Thái Anh nói:
"Phác tổng , dùng bữa ngon miệng, tôi ngồi ở bàn kia, có việc gì cứ đến tìm tôi!"
"Ân" Phác Thái Anh cũng không muốn dây dưa Lạp Lệ Sa nhiều lắm, cô muốn đi đâu thì đi cùng tôi hà quan!!!
Dương Minh Tề nheo mắt nhìn Phác Thái Anh mỹ lệ mặt cảm thấy kỳ quái, quay sang nói nhỏ Lạp Lệ Sa:
"Uy, nàng không phải muội bạn gái sao?"
"Dương Minh Tề, cẩn thận điểm, nàng vẫn còn tại, khoảng cách không xa!" Lạp Lệ Sa nhíu mi, bức nhân xám tro con ngươi trừng Dương Minh Tề
"Ách, ca chỉ là hiếu kỳ a, muội có thể tiết lộ chút sao!" Dương Minh Tề châm thuốc, lén nhìn Lạp Lệ Sa soái khí ngũ quan, hắn nhất thời đoán không ra"Tình địch đáng gờm nhất trong đời tôi!" Lạp Lệ Sa phóng tứ cười, gắp một ngụm thịt tôm tươi bỏ vào miệng
Dương Minh Tề có điểm không thể tiếp thu nhìn Lạp Lệ Sa rồi lại nhìn sang Phác Thái Anh, thần tình há hốc. Hắn thật muốn hét to lên cho thỏa nỗi lòng!!!
Sau một hồi quan sát Phác Thái Anh, Dương Minh Tề sâu nặng phán xét, nhìn thế nào thì vẫn rất thụ!!! Trừ bỏ nàng khí tràng cường đại hắn thừa nhận bất quá luận về tay, chân xương cốt linh tinh trắng nõn tinh tế a, nhìn thế nào thì vẫn rất thụ!!! Không thể nào là công quân a
Lạp Lệ Sa khoé miệng thoáng run nhìn Dương Minh Tề không tiền đồ soi mói Phác Thái Anh, cô sinh khí đá hắn chân, trầm giọng nói: "Dương Minh Tề, anh rốt cuộc có tiết tháo không?"
"A, hảo hảo, ca không nhìn nữa là được chứ gì. Đồ ăn thật hấp dẫn a, ăn thôi ăn thôi, lấp đầy cái bụng trước đã!" Dương Minh Tề như lang thôn hổ yết ngốn thức ăn vào miệng, bộ dáng chết đói giống nhưPhác Thái Anh ngồi bên kia cảm nhận bốn đạo ánh mắt từ bàn nào đó hướng mình phóng điện, tâm tình vô cùng khó chịu, nàng nhiều năm qua chưa từng bị ai khơi lên gợn sóng nhiều như vậy
Nàng oán hận nhìn Lạp Lệ Sa hào sảng cười, hừ, không quan tâm, gạt cô ta sang một bên!!! Nghĩ đến Tống Ân Tuyên chính là như vậy tốt đẹp còn nghĩ đến Lạp Lệ Sa chỉ thấy một mặt xấu xa của cô ta
Phác Thái Anh đứng dậy, khoác vào tây trang áo khoác không nói hai lời rời đi nhà hàng bỏ lại Vũ Sinh Phu vẫn chưa hiểu chuyện gì đang diễn ra
"Phác tổng , đi vui vẻ!" Lạp Lệ Sa quơ tay cất cao giọng hô, thần tình hoạt bạt niên thiếu, chỗ sâu trong con ngươi tiếu ý lan tràn
Phác Thái Anh hừ lạnh, bước thật nhanh ra khỏi nhà hàng để không thấy tên hỗn đản kia nữa, tiếng giày cao gót thanh lãnh chậm rãi tiêu thất, giây sau là chiếc Ferrari trắng phóng đi thật nhanh, sót lại dư ảnh mờ mịt
Dương Minh Tề cảm thán thanh niên ngày nay, chí ít cũng nói một tiếng rồi đi chứ, muội muội của ca cũng không ăn cô!!! Lạp Lệ Sa tát vào cổ hắn, tinh ranh cười: "Nàng ngang tuổi anh đấy!"
"Tiểu Sa Sa ý gì đây, muội chê ca già sao!" Dương Minh Tề thương tâm, ôm mặt khóc thúc thít, hắn vẫn là phong trần tuấn lãng nam nhân mà, ô ô hắn chỉ mới 29 tuổi thôi mà
"Thú thật thì, nàng so anh thoạt nhìn trẻ tuổi nhiều lắm, nhan sắc hảo, ngoại hình hảo. Ai, Minh Tề ca, muội nói ca cũng đừng buồn, ca cũng sắp đến an phận độ tuổi rồi!" Lạp Lệ Sa chậc lưỡi, vỗ vỗ Dương Minh Tề bả vai
Dương Minh Tề: "......."
Thời gian luôn trôi qua rất nhanh, ngày mới chuyển giao sang đêm tối, đêm tối lại chuyển giao sang ngày mới, cứ thế hai ngày lại tiếp tục trôi
Lạp Lệ Sa vận dày nặng hắc sắc quân trang, một thân anh khí bất phàm quân nhân, cô vừa đi vừa lật xem sổ sách thì có tiếng Giang Luật gọi: "Thiếu tướng!!!"
BẠN ĐANG ĐỌC
Tình Địch hay Tình Nhân (Cover) LiChaeng
RastgeleMô tả ngắn gọn Khi hai công gặp nhau ắt sẽ có một thụ )) Notes: Mình đã nhắn tin xin phép au nhiều lần nhưng au này đã ở ẩn mấy năm trước không onl nên nếu au có nhắn lại không cho phép thì mình sẽ bỏ truyện nhé