❖ Chương 23: Virus Máy Tính

399 59 0
                                    


⊰⊰⊰⊰⊰⊰⊰⊰⊰⊰⊰✿⊱⊱⊱⊱⊱⊱⊱⊱⊱⊱⊱

"Chúng ta đi thôi!" Nobita hấp tấp liền cho một chân vào miệng túi trước. Nhưng có cảm giác ươn ướt thấm vào giày cậu.

"Oáiii!!" Nobita rụt chân lại nhìn giày cậu bị nước làm ướt nhèm.

"Vậy là Doraemon đang ở dưới nước" Shizuka.

"Đúng vậy, Shizuka thông minh thiệt, để coi. . .đèn thích nghi!!" Nobita từ trong túi lấy ra món bảo bối mang hình dạng một cây súng.

"Chiếu đèn này lên trên người chúng ta có thể thích nghi với môi trường ở dưới đáy biển hoặc ngoài vũ trụ..." Nobita dựa theo trí nhớ của mình mà giới thiệu.

"Đừng giải thích, mau đi thôi!" Hyouki và Shizuka đồng thanh nhắc nhở cậu ta.

"Quên mất!" Nobita chiếu cho Shizuka rồi đến Hyouki. Sau đó Hyouki liền cầm lấy chiếu lại cho cậu ta.

"Để mình chui vô trước cho!" Nobita thử lại lần nữa đem chân nhét vào rồi toàn thân.

Hyouki thầm cảm thán chiếc túi làm từ chất liệu gì mà co giãn ghê hồn. Tiếp đến Shizuka và cuối cùng là cô.

Hyouki nhìn thấy mình đang ở dưới biển khiến cô giật mình theo bản năng nín thở. Cô hoảng loạn định vùng vẫy thì một bàn tay nắm lấy tay cô, dịu dàng an ủi:

"Không sao, có bảo bối của Doraemon có tác dụng, chị thử mở mắt và thở bình thường xem"

Hyouki chậm rãi hé mắt, cô thả lỏng mà hít thở. Tuy biết bản thân đã xuyên không đến thế giới kì ảo này nhưng tâm lí và phản xạ của cô vẫn hoạt động khi bản thân bị chìm trong đáy biển. Cô có hiềm khích với biển và đại dương.

Cô chỉ thích ngắm biển chứ tắm biển hay lặn thì cô đành say 'no'. Bởi vì cô cảm giác không an toàn dưới biển, một phần là cô không biết bơi và hiểu biết của mình về các loại sinh vật biển còn nông cạn nên sợ gặp những sinh vật nguy hiểm gây chết người.

Ban đầu cô còn nghĩ bản thân bị mắc hội chứng sợ biển (Thalassophobia)⁽¹⁾. Nhưng khi tìm hiểu và thử nghiệm thì cô lại thấy không hẳn là vậy. Chỉ là tâm lí sợ chung của con người khi tiếp xúc gần với biển hay đại dương mênh mông không biết chuyện gì xảy ra. Nỗi sợ ấy chỉ thoáng qua, còn hội chứng ấy mang đến những phản ứng khá tiêu cực khi vừa mới nhìn hoặc nghe đến.

"C-Cảm ơn" Hyouki hướng đến Shizuka gật đầu cảm ơn.

"Không có gì!" Shizuka thu tay về mà đi đến chỗ Doraemon đang đứng bất động.

"Này hai cậu, Doraemon cậu ấy bị sao ấy!" Nobita lo lắng nhìn bạn thân mình bất động, cậu gọi nãy giờ cậu mèo máy không hề phản ứng.

"Cậu ấy hình như bị hư rồi" Shizuka.

"Vậy. . .à phải rồi để mình coi. .Doramini!!" Nobita lấy từ trong túi thần kì của Doraemon ra một phiên bản Doraemon màu đỏ với kích thước bằng một lòng bàn tay.

"Hi vọng nó có thể sửa cho Doraemon, bây giờ mình phải thu nhỏ nó lại trước!" Nobita dùng đèn pin thu nhỏ để thu nhỏ Doramini lại và đưa nó vào trong cơ thể Doraemon thông qua đường mũi của cậu mèo máy.

[ĐN Doraemon] • [Yuri] Cuộc Đời Tôi Là Những Chuyến Đi Dài.Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ