❖ Chương 36: Thần Điện Bóng Tối.

379 55 2
                                    


⊰⊰⊰⊰⊰⊰⊰⊰⊰⊰⊰✿⊱⊱⊱⊱⊱⊱⊱⊱⊱⊱⊱

Ngày hôm sau. . .bọn cô lại đến vương quốc Mayana để ghé thăm hoàng tử. Nhưng đến nơi chỉ có căn phòng rộng lớn chẳng có bóng người.

Một lúc sau đó, tụi cô nhận được tin dữ. Đó là Kuku đã bị mụ Redina bắt đi, Hyouki không mấy ngạc nhiên chỉ im lặng dõi theo tình tiết câu chuyện.

"Vậy là hoàng tử đã tự mình đi tới thần điện Bóng Tối rồi hả?!"

"Sư phụ Ishumaru!" Jaian nhìn thấy bóng dáng sư phụ mình vội vã bỏ đi ra ngoài, bọn cô cũng lập tức chạy theo sau lưng ngài ấy.

"Ta phải lập tức đuổi theo hoàng tử mới được!!" Ishumaru cầm một thanh giáo, sắc mặt vô cùng nghiêm trọng.

"Sư phụ à, đệ tử cũng muốn theo giúp người!" Jaian.

"Cái gì vậy Jaian, cậu có biết mụ Redina ghê gớm thế nào không?!" Suneo hoảng loạn nhắc nhở.

"Ghê gớm thì sao chứ, chúng ta có robot thông minh lợi hại đến từ thế kỷ 22 cơ mà!" Jaian vỗ vai Doraemon, cậu mèo máy vẻ mặt đắc ý hưởng thụ lời khen từ cậu ta.

"Chỉ là chú mèo máy thôi" Nobita.

"Nói gì hả?!" Doraemon quay phắt qua Nobita lườm nguýt sau đó nghiêm túc hỏi Ishumaru: "Chú có biết thần điện Bóng Tối nằm ở đâu không ạ?"

"Thần điện nằm ở hướng Bắc"

"Được rồi, ta dùng chong chóng tre để đến đó đi!" Doraemon từ trong túi thần lấy ra mấy cái chong chóng đưa cho các cậu.

Mọi người tranh thủ thời gian quý giá lên đường hướng tới thần điện Bóng Tối. Suneo và Jaian thì đảm nhận nhiệm vụ hỗ trợ mang chú Ishumaru vì chú ấy không biết dùng bảo bối.

Mây đen kéo đến che lấp bầu trời, tia sét lăm le chỗ bọn họ liền đánh một cái bất ngờ. May mắn là không ai bị thương nhưng chong chóng tre bị ảnh hưởng không thể tiếp tục bay thêm nữa nên họ buộc phải đáp xuống mặt đất trước khi xảy ra chuyện không hay.

Đáp xuống mặt đất an toàn bỗng Poporu giật mình, đôi tai nó ngoe nguẩy, đôi chân gấp gáp chạy đi về phía nọ. Mọi người tuy mang trong lòng thắc mắc nhưng vẫn hớt hả dí theo sau lưng sinh vật ấy.

Đến vũng đầm lầy thì thấy cổ tay hoàng tử đang vùng vẫy, còn toàn thân cậu ta đã bị dấn chìm vào vũng lầy. Thấy tình hình đang nguy hiểm như vậy Nobita không nghĩ ngợi nhanh chóng nhào tới giữ lấy Tio. Jaian và Ishumaru bên cạnh tiếp sức hỗ trợ kéo hoàng tử lên bờ.

Sau khi được cứu lên bờ, Tio nổi nóng quát mọi người vì sao lại tự tiện đến đây, Nobita tức giận vì lòng tốt của mình bị mắng oan, cậu liền phản bác lại Tio bằng lời lẽ vô cùng có lí về tình bạn.

Hyouki nhướng mày có chút ngạc nhiên trước Nobita, lần này cậu nhóc nói hoàn toàn đúng không có lí do để phản bác. Trực tiếp đánh thẳng về việc cũng tự gánh vác mọi trách nhiệm về mình, không chịu hợp tác nhờ sự giúp đỡ của hoàng tử.

Mâu thuẫn nhỏ mau chóng được giải quyết, mọi người vui vẻ quyết định cùng nhau lên đường tiến tới thần điện. Mây đen dần dần tan rã trả lại bầu trời trong xanh...

[ĐN Doraemon] • [Yuri] Cuộc Đời Tôi Là Những Chuyến Đi Dài.Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ