❖ Chương 24

459 56 1
                                    


⊰⊰⊰⊰⊰⊰⊰⊰⊰⊰⊰✿⊱⊱⊱⊱⊱⊱⊱⊱⊱⊱⊱

"Doraemon vậy chúng ta lại phải dùng bè cứu sinh sao?" Nobita chợt dừng lại hỏi cậu mèo máy.

"Xin lỗi các cậu nhưng ta chỉ còn cách đó!" Doraemon gãi đầu bất lực.

"Hả!!!" Nobita thở dài chán nản.

Bỗng âm thanh cảnh báo vang lên khắp căn phòng.

"Tappu, mau đi kiểm tra đi" Sapio

"Thưa cậu chủ, có cái gì đó đang tiến vào hòn đảo của chúng ta!!" Tappu nhìn chấm trắng từ đâu xuất hiện trên màn hình đang tiến gần trung tâm hòn đảo.

"Không lẽ là bọn robot?!!" Nobita hoảng loạn.

"Không phải, âm thanh này nghe rất kỳ lạ!" Đôi tai thỏ liên tục cử động tập trung lắng nghe vật thể lạ đang xâm nhập.

"Vòng tròn xuyên thấu!" Doraemon lấy ra chiếc vòng màu vàng ra đặt lên trần tầng hầm.

Cả đám thông qua vòng tròn, đi lên lại mặt đất. Trong làn sương trắng dần dần hiện một người vô cùng quen thuộc với các bạn nhỏ và cả người lớn.

"Là ông già Noel?!!" Nobita bất ngờ reo lên.

Hai chú tuần lộc kéo theo xe đang tiến gần chỗ bọn họ.

"Ở hành tinh này cũng có ông già Noel sao?!" Doraemon

"Ở Địa Cầu cũng có hở?" Sapio

"Đúng vậy"

"Nhưng mà tại sao xuất hiện vào lúc này?" Nobita thắc mắc.

Phù--

Chiếc xe đẩy an toàn đáp trên mặt cát, ông lão râu tóc bạc trắng, thân hình mập mập mặc một bộ trang phục đỏ Noel thường thấy bày bán mỗi khi tới dịp Giáng sinh.

"Xin chào ta có quà cho các cháu đây!" Vừa dứt lời, cái bao trắng lớn đằng sau liền bung ra. Jaian và Suneo không kìm được xúc động mà chào cô cậu.

"Jaian, Suneo các bạn đây rồi!!" Các cô cậu bật cười vui vẻ khi thấy hai cậu ta bình yên trở về.

"Ủa mà sao các bạn lại đi với ông già Noel vậy?" Doraemon mừng rỡ nắm tay Suneo hỏi.

"Không ngờ ở nơi này vẫn còn đứa trẻ ngoan như vậy! Ta có quà cho các cháu đây, hãy mau nhận lấy. Ta tặng hết cho các cháu đó " Ông già Noel vác bao quà trên vai đặt xuống đất hiền từ nói.

"Cháu cảm ơn nhưng thưa ông đây đâu phải là Giáng sinh?" Sapio

"Bây giờ tụi cháu đâu thể chơi đồ chơi được" Nobita ủ rũ nói.

"Mình nghĩ nó có ích cho chúng ta đấy!" Hyouki nhìn món đồ chơi bắt mắt được chứa trong bao.

"Hyouki nói đúng đó. Mình chỉ cần phóng to chúng ra và cải tiến lại thì đã có thể sử dụng" Doraemon tán thành ý kiến của cô, nhanh chóng nảy ra sáng kiếm.

"Hẹn gặp lại các cháu vào Giáng sinh năm sau nhé!" Ông già Noel leo lên xe của mình rồi lắc dây ra hiệu cho hai chú tuần lộc của mình di chuyển.

"Tạm biệt ông!! Cảm ơn ông!!" Cả đám vui vẻ vẫy tay tiễn ông đi.

. . .

Sau khi bàn kế hoạch tác chiến, mọi người bắt đầu thực hiện chúng từ việc tận dụng món quà của ông già Noel. Đem những món đồ chơi phóng to rồi biến chúng có thể cử động linh hoạt. Cuối cùng để chúng tiến vào thành phố để gây náo động bọn lính robot.

[ĐN Doraemon] • [Yuri] Cuộc Đời Tôi Là Những Chuyến Đi Dài.Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ