Chương 7

1.2K 150 6
                                    

Đã vài ngày trôi qua kể từ khi Vegas nói những lời đáng sợ đó vào tai Pete khi họ đang làm tình. Cho đến tận bây giờ, Pete vẫn chưa thể đưa ra lý giải chính xác cho những lời thì thầm từ người bạn đời của mình. Vô số lần, em ép mình phải quên nó đi. Tuy nhiên, nó liên tục quẩn quanh trong tâm trí em, ăn mòn em từ trong ra ngoài mỗi khi vòng tay ấm áp của Vegas choàng qua người em. Em cũng cố gắng đưa ra rất nhiều lời giải thích. Có lẽ Alpha có một người yêu cũ? Một người phụ nữ? Và chắc là Alpha của em đã giết chết người phụ nữ này?

Vô vàn những suy nghĩ vô nghĩa, nhưng không có cái nào trong số chúng có vẻ thực tế vì Vegas chỉ thích đàn ông. Tuy nhiên, một ý nghĩ đã nảy ra trong đầu em, và mặc dù em đã cố gắng - ôi em đã cố gắng - để loại bỏ nó khỏi tâm trí mình, nhưng nó vẫn trở lại như những giấc mơ đầy ám ảnh mỗi khi em ngủ. Bà của em.

Bà đến thăm em trong giấc mơ. Tuy nhiên, bà không cười với em với má lúm đồng tiền ấm áp hay đôi mắt vui vẻ. Bà có vẻ khá ảm đạm. Luôn gập người. Luôn khóc. Dường như luôn có bóng tối bao trùm lấy bà. Và bất cứ khi nào bà mở miệng nói chuyện với em, bà lại tan thành mây khói. Những lời nói của bà luôn bị ngắt đứt hết lần này đến lần khác.

Pete biết bà của em muốn nói với em rằng bà đã bị sát hại - nhưng em đã biết điều này rồi! Em biết ai đó, một Alpha, đã đầu độc bà. Và bây giờ... Một giọng nói đáng sợ bên trong em hét lên với em mỗi khi bắt gặp ánh mắt chăm chú đáng sợ của Vegas đang nhìn em: Đó là Vegas, những từ ngữ được rít lên một cách giận dữ vào tai em.

Thật sai trái khi buộc tội giết người cho Alpha của em. Mặc dù vậy, Pete không thể nghĩ ra bất kỳ lời giải thích hợp lý nào khác cho những lời thì thầm của Vegas. Và dù em cầu nguyện rằng đó có thể chỉ là suy đoán, nhưng trái tim em thắt lại với sự đau đớn ngày càng lớn hơn mỗi khi những ngón tay dịu dàng của Vegas lướt qua vùng bụng phẳng lì của em, thầm hy vọng lần này Pete sẽ mang đứa con của họ.

____________________________________

Vegas rón rén theo sau Pete khi Omega chăm sóc các loại thảo mộc trong vườn. Bước chân của hắn lặng lẽ và đôi mắt hắn ranh mãnh, sẵn sàng vồ lấy Pete - điều mà hắn luôn thích làm. Khi hắn nhấn đôi môi ấm áp của mình lên tuyến thể của Omega từ phía sau, Pete ngần ngại lùi lại, gần như ngã người ra sau như thể chỉ một cái chạm nhẹ của Vegas cũng khiến em ghê sợ. Điều này khiến Vegas gầm gừ và hắn nghiến chặt răng trong khi vùi mặt vào cổ Pete để che giấu sự cáu kỉnh của mình. Đôi mắt hắn lóe lên màu đen vài lần trước khi trở lại bình thường. "Chuyện gì vậy?" Hắn hỏi, siết chặt eo Pete như trừng phạt.

"Em..." Pete nuốt khan, cổ họng nghẹn lại, và Vegas cố gắng kìm chế ý muốn ngậm nó giữa hai hàm răng. Có lẽ mút mát cho đến khi nó đỏ rực. Mặc dù căng thẳng, Omega để bản thân đắm chìm trong vòng tay của Vegas, "Ngài làm em sợ Vegas... Em không để ý là Ngài đã quay về... Ngài có bắt được gì không?"

"Một chú nai con," Vegas thì thầm, áp dương vật đang cương cứng của mình vào mông Omega của mình trong khi sự cáu kỉnh của hắn dần dần chuyển thành ham muốn tình dục. "Và tôi đã hái cho em một số quả mọng... Em có thể tô đỏ đôi môi của mình bằng chúng nếu muốn - Tôi sẽ hái cho em thêm một số quả nữa, mm?"

[ABO] [VegasPete] Tất cả mọi thứ Sói muốnNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ