Chap 10

377 30 3
                                    

  Khoảng 2 tuần sau đó, Rosi và Robinson đã dần trở nên thân thiết hơn. Họ hay sang nhà nhau chơi và cùng nhau đi làm. Bằng cách nào đó, Rosi tìm ra cách sử dụng trái ác quỷ của mình nên anh giúp các công trường giảm thiểu tiếng ồn đáng kể, mọi người vì thế rất yêu quý anh. Người do thám bên Dofy cũng báo tin Rosi đã ăn một trái ác quỷ rồi cho hắn. Dofy nghĩ thầm em trai hắn cũng đáo để thật, lúc trước em hắn có chết cũng sẽ đem bí mật này xuống mồ mà không nói cho ai hết.

   Một hôm, Rosi sang nhà anh trai kết nghĩa để nấu ăn chơi chơi, nhưng có vẻ Rosi hậu đậu đã để cháy vài cái chảo. Robinson bắt Rosi ngồi ở góc tường tách biệt với một cốc nhựa đựng nước ép trên tay cho khỏi rơi vỡ. Đoạn Robinson lôi ra một con sóc trong lồng, hỏi Rosi:

- Em đã ăn thịt sóc bao giờ chưa?
- Anh đang hỏi người mới mất trí nhớ à?
- À ờ, vậy coi như lần đầu đi, hôm nay anh sẽ chiêu đãi cậu món sóc hầm.

Rosi nhún vai, đoạn cậu lấy ra bật lửa định châm điếu thuốc trên miệng cậu. Robison thấy vậy nói:

- Có cần châm thuốc thì để anh làm cho, cậu làm cháy áo mấy lần anh dập mệt thấy mẹ.
- Vâng, thế nhờ anh giúp vậy, nisannn~

   Rosi nói ngọt xớt châm chọc. Robison không thèm để ý, giắt con sóc vào lưng, lại gần châm lửa cho cậu. Rosi vì thế cũng thuận theo nghiêng đầu ra, tay để hờ trên cây thuốc lá. Lúc này Robison mới để ý đến gương mặt tuấn tú của cậu, hàng lông mi vàng dịu dàng đang cụp nhẹ xuống, còn làn da trắng nhợt hơn cả thiếu nữ trong vùng. Gương mặt xinh đẹp ấy chỉ nhìn thôi cũng muốn che chở, làm sao không làm anh cảm nắng được.

   Robison mải nhìn mà không để ý, con sóc anh giắt đằng sau đã nhảy ra ngoài từ lúc nào. Nó bò sang người Rosi, lủi vào trong áo anh rất nhanh. Rosi lúc này hai tay đang cầm cốc với điều thuốc, trở tay không kịp.

- Cứu em!! - Rosi bị chọc cho cười phát điên.

   Chết tiệt, Robison định chộp con sóc lại mà không được, nó hết thò từ tay áo ra, rồi lại nhảy lên cổ, rồi lại chui xuống túi áo. Ngay lúc anh sắp bắt nó lại được, thì con sóc lại lủi vào trong quần Rosi như một phép màu:)) Robison cứ theo phản xạ mà chộp con sóc, quên mất tay anh đang ở vị trí nào trên người Rosi. Tất nhiên Rosi hết hồn rú lên, làm đổ cả cốc nước hoa quả trên tay, đi luôn cả cái quần. Lúc này Robison đã bắt lại kẻ nghịch ngợm thành công một cách thất bại.

- Sorry nhó, anh sẽ giặt lại cái quần cho, cậu cứ để lại đây đi, cậu mặc tạm đồ của anh nhé...
- Tsk, Giờ thì không biết ai hậu đậu nhỉ - Rosi làm mặt đau khổ đi tìm cái quần mới trong tủ.

   Lúc này, do thám ở bên ngoài đang bối rối với tiếng thét vừa rồi của Rosi, hắn liền báo tin cho Dofy biết chuyện. Dofy khỏi phải nói, hắn nghi chắc Rosi và tên anh trai kết nghĩa kia có chuyện gì chẳng hay xảy ra. Tuy là muốn tránh xa khỏi đời sống riêng của em nhưng Dofy sợ có người hốt mất em hắn, cái mà hắn không thể chịu được. Sau cùng, Dofy không nghĩ nhiều về lựa chọn lắm, đắn đo không phải là tính cách của hắn. Anh bảo lại với Trebol:

- Từ giờ, ta sẽ bận vào các chiều tối, sẽ không có vấn đề gì khi ta không ở đây, đúng chứ? - Dofy đưa cái nhìn kì vọng.
- Tất nhiên rồi, thiếu gia, tôi chỉ không hiểu...
- Ngươi không ở vị trí để hỏi ta, ta tự biết mình đang làm gì.
- Dạ vâng..

ddm [dofcora]Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ