Chương 28: Khu vực thứ 4
____________
Thánh Tử nằm trong vũng máu đáng lẽ ra đã chết, hiện tại lại từ từ ngồi dậy bằng cơ thể bị đâm thành nhiều lỗ của mình.
Máu đỏ tươi khi nãy ồ ạt chảy ra lúc này đã ngừng lại. Miệng vết thương loáng thoáng một cái cũng đã biến mất không còn chút gì. Kuroichi liếm liếm môi, ra vẻ tiếc nuối cười cười.
"Bé con, nhìn nè. Anh không thể chết."
Quàng Khăn Đỏ căng mặt nhìn hắn, nó mím chặt môi, con dao trên tay siết chặt lại đột ngột vung về phía sói Bachira nằm bên cạnh.
Bachira đã sớm có chuẩn bị từ trước, cậu ta nhẹ nhàng cúi đầu né tránh đường dao xẹt ngang qua đỉnh đầu. Không chút khách khí ngáp dài một hơi.
Cùng lúc đó, tiếng hệ thống thông báo vang lên.
[Người chơi Kuroichi Aoi đã sử dụng đạo cụ tiêu hao cấp A+: Buff bất tử. Số lần dùng được còn lại: 1 lần.]
Thông báo vừa vang lên, Aoi đã có thể cảm nhận được ánh mắt rực cháy từ ba người còn lại phóng tới. Cậu ta cười khổ, vội vàng lên tiếng: "Này này này, đạo cụ bảo mệnh của tôi đấy mấy vị. Đừng có dòm ngó như thế chứ?"
Isagi thờ ơ ngồi trên giường, hai mắt nhắm lại khoanh tay trước ngực. Lưng tựa nhẹ vào tường nhìn như đã ngủ, nhưng thật chất lại đang âm thầm lắng nghe động tĩnh xung quanh.
Khi thông báo của hệ thống về đạo cụ của Aoi vang lên, mí mắt cậu cũng không thèm giật một cái. Thánh Tử thầm than trong lòng, sớm biết như thế thì cậu ta đã chẳng bật thông báo hệ thống trong khu vực ra. Ban đầu cậu ta còn muốn xem xem thái độ của Isagi sẽ như thế nào khi biết được sự tồn tại của đạo cụ cấp A+ kia. Nhưng có lẽ phải để mình thất vọng rồi, Aoi thở dài. Lời đồn đại quả đúng là thứ không đáng tin.
Players thuộc server của cậu ta đồn đại rằng, Isagi Yoichi là vị Vua cướp bóc. Cậu không mạnh mẽ xuất thần đến mức hiển nhiên lấy trọn cái ghế cao nhất của những vị Vua một cách dễ dàng như vậy. Cứ nhìn vào Itoshi Rin là biết, thân thủ miễn chê, giá trị vũ lực lại cao chót vót, tính cách âm trầm lạnh lùng khó đoán. Nhưng kiểu người như thế lại càng lấy được lòng tin và tín ngưỡng của những kẻ yếu hơn, nhưng có như thế thì thế nào? Chẳng phải Isagi vẫn hơn cậu ta một bậc hay sao?
Vậy nên có một câu chuyện viễn vông đã được thêu dệt ra, rằng Isagi đã túm lấy những Player xung quanh, ăn cắp thành tựu của họ, và đẩy họ xuống dưới vực thẳm của Blue Lock.
Một câu chuyện không có chứng cứ, nhưng lại dễ dàng thỏa mãn lòng đố kị của những kẻ khác.
"Kết thúc ở đây đi."
Giọng Isagi vang lên đánh gãy mạch suy nghĩ của Aoi, cậu rì rì chầm chậm đứng dậy. Sửa sang lại cổ tay áo, giống như có ý định sẽ rời khỏi nơi này.
"Isagi, cậu đi đâu vậy?"
Bachira vội vàng ngăn người lại, trong mắt lộ rõ vẻ khó hiểu cùng quan tâm. Nhưng cậu không quan tâm đến điều đó, gạt tay cậu ta ra, và nói bằng một giọng điệu hết sức lạnh lùng.
BẠN ĐANG ĐỌC
[Đồng Nhân Blue Lock] Người Chơi Hệ Tiểu Thuyết Gia
FanficWaring: OOC! Cải biến cốt truyện gốc! Bối cảnh không liên quan tới bóng đá, không liên quan tới cốt truyện manga. Có OOC, chắc chắn OOC! Nếu có gì muốn nói với mình vui lòng cmt hoặc nhắn tin, không đưa lên cfs. Sẽ không rep bất kì cmt nào bảo mình...