Cũng không phải không muốn đoạt lại đế quốc.
Nhưng hiện tại thực lực tổng thể của bọn họ kém cỏi, đành phải chuyên tâm che giấu, sau đó bồi dưỡng thực lực của bản thân.
Làm ruộng cũng là để làm giàu nguyên liệu.
Thậm chí, Hồ Hạo nhớ tới những còn nghĩ đến những người bị đày ải và chạy trốn, những người đó có thể có một nơi an toàn và ngày ba bữa ăn, và họ có thể mang theo gia đình của họ chạy trốn.
Càng đừng nói đến sự cám dỗ của mỹ thực như vậy.
Chỉ cần ngẫm lại những mỹ thực gia đó được săn đón liền biết, thời đại tinh tế, mỹ thực thiếu thốn, mọi người chạy theo mỹ thực rất nhiều.
"Hiện tại, chúng ta cần phải làm là,chính là khiến cho mọi người đều cho rằng An An vẫn là tâm thần bạo ngược, mất kiểm soát, co đầu rút cổ ở tinh cầu này, có phải hay không nha An An."
Tiểu nhân ngư tiếp tục nói, sau đó cọ cọ nhẹ mặt Andrew, mặt đầy biểu tình ' cầu khen ngợi '.
"Đúng vậy." Andrew dùng đầu ngón tay chọt chọt cái trán tiểu nhân ngư, thập phần sủng nịch, "Đầu dưa nhỏ Ngọc thật thông minh, ở đây bốn mươi năm mươi người, cũng không có người nào thông minh bằng A Ngọc thông minh."
Tiểu nhân ngư ngao một cái, đôi tay che mặt lại, ngượng ngùng nói: "An An càng ngày càng nói bậy, mọi người sẽ bị đả kích đó."
Tiểu nhân ngư cũng sẽ thẹn thùng.
Lời này của tiểu nhân ngư bạo kích lớn hơn nữa được không.
Sáng sớm náo động đương nhiên đánh thức đám lính đánh thuê, tất cả đều dậy thu dọn nhanh chóng đến tập hợp.
Andrew nhìn thấy bọn họ, lập tức điểm danh nói: "Hồ Hạo."
Hồ Hạo đứng dậy, cung kính cúi đầu: "Bệ hạ!"
"Ăn sáng xong đi với ta."
Andrew phân phó nói.
"Vâng, bệ hạ."
Hồ Hạo nhanh chóng đáp.
Hắn cung kính khiêm tốn, hoàn toàn đoạn tuyệt với sự kiêu ngạo ngạo mạn mà hắn có trước đây.
Khương Ngọc Lê nhìn hắn, cười lạnh một tiếng.
Mặc dù người này đã trở thành thuộc hạ của Bệ hạ và được coi là bạn đồng hành với họ, nhưng Khương Ngọc Lê vẫn thấy hắn ta không ổn.
Nghe được Khương Ngọc Lê cười lạnh, Hồ Hạo liếc mắt một cái, gằn từng chữ: Thằng oách con.
Hồ Hạo thần phục bệ hạ, y phục* bệ hạ, nhưng đối với người khác chưa chắc đã vậy.
*nghe theo mệnh lệnh
Khương Ngọc Lê sửng sốt, sau đó đôi mắt anh phun hỏa.
Giữ dáng vẻ nghiêm nghị, thanh niên hướng tới Khương Ngọc Lê đi tới.
"Chúng ta quyết đấu! Sau khi thua, nhất định phải gọi đối phương là lão đại, nghe đối phương nói."
Hồ Hạo nhún vai, cười nhạt nói: "Chúng ta là bằng hữu, ta không thể bắt nạt những người trẻ hơn được, kẻo bên kia khóc."
BẠN ĐANG ĐỌC
[Edit]Ta Trở Thành Nhân Ngư Trong Lòng Bàn Tay Của Lão Đại
Ciencia FicciónHán Việt: Ngã thành liễu đại lão đích chưởng tâm nhân ngư Tác giả: Thẩm Kình Mới nhất: 46, phiên ngoại: Kiếp trước Thể loại: Nguyên sang, Đam mỹ, Tương lai , HE , Tình cảm , Tây huyễn , Ngọt sủng , Xuyên thư , Chủ thụ , Sảng văn , Pháo hôi , 1v1 Tô...