Sóc nguyệt

190 24 0
                                    

- Lune này, liệu Quán Hanh có quay lại không?

Một ngày đẹp trời, Đức Tuấn bó gối ngồi dưới hiên nhà lướt xem ảnh cũ chụp vội còn lưu trong máy, Lune ngoan ngoãn cuộn mình nằm rạp bên chân cậu sau khi đã chạy nhảy lung tung khắp sân vườn suốt cả buổi sáng. Chú chó lông nâu lốm đốm giống beagle chẳng buồn hồi đáp câu hỏi vu vơ ngớ ngẩn Đức Tuấn đặt ra, cho nên chốc lát sau cậu đành tự tìm lấy cho mình một trả lời:

- Chắc là không đâu nhỉ. Quán Hanh sẽ không bao giờ quay trở về đây nữa, phải không hả Lune?

Nắng rót trong veo như mặt hồ tĩnh lặng, ngọn gió từ đâu tới đột ngột lướt qua những tán bạch quả trên cao, cuốn theo vài chiếc lá vàng hoe lao xao rơi rụng. Đã vài tháng trôi qua kể từ lần cuối Đức Tuấn gặp Quán Hanh, những ngày đầu hạ vàng ươm như hổ phách thấp thoáng vỡ vụn thành vô vàn hạt bụi phát sáng lấp lánh trôi tuột khỏi kẽ ngón tay. Suốt mấy tuần đầu tiên sau khi Quán Hanh ra đi, Đức Tuấn rơi vào trạng thái hỗn loạn vì không thể làm bất cứ điều gì để ngăn cản sự thật tàn nhẫn đó, ngăn cản cát bụi cứ thế lần lượt rơi rụng rồi đồng loạt loãng tan vào bóng tối. Cậu không thể giơ tay ra để giữ lấy những kỷ niệm quá vãng lỡ thời bởi vì càng xoè rộng những ngón tay thì cát bụi càng tán loạn mau hơn; và rồi cuối cùng tất cả còn sót lại chỉ là một khoảng hư vô lạnh cóng. Đức Tuấn dần dà hiểu được rằng chẳng ai trên cõi đời này có thể níu kéo những gì vốn dĩ không thuộc về mình, cho nên rốt cuộc cậu đành học cách gắng gượng bản thân từ bỏ mọi nỗ lực vô vọng và chỉ lẳng lặng khép hờ nắm tay trong khi thinh không cứ thế chầm chậm rơi xuống, từ tốn hút lấy tất cả như một hố đen vũ trụ sâu thẳm vỡ vụn.

Chẳng rõ bao lâu, tiếng rên rỉ khe khẽ của Lune trong giấc ngủ nông bất chợt kéo Đức Tuấn khỏi cơn mộng mị, cậu nhẹ nhàng đưa tay xoa đầu an ủi nó trong khi ngước mắt trông lên những tán bạch quả rung rinh ráng vàng. Lạ thường thay, đôi khi cậu tự nhiên thấy mình giống như một cái cây nở hoa vào mùa xuân và trơ trọi vào mùa đông. Một cái cây mãi mãi im lặng vì không bao giờ được người nào nghe tiếng và chẳng tài nào cất nổi thành lời. Mà không, thực ra đâu chỉ mỗi thế. Có lẽ bất kỳ ai cũng có thể trở thành một cái cây im lìm giữa cuộc đời, vô tri giương tán bên những dòng chảy thẳng băng lặng lờ.

Bốn bề yên tĩnh chưa đầy mười phút, cặp mắt long lanh của Lune chớp chớp hé mở, chiếc mũi ươn ướt cọ vào lòng bàn tay Đức Tuấn. Cậu nhoẻn cười:

- Con đói chưa Lune? Ta đi ăn nhé?

Đức Tuấn chống tay đứng dậy. Lune nhanh nhẹn vẫy đuôi theo cậu vào phòng bếp. Cậu mở cánh cửa tủ lạnh nhìn quanh một lượt rồi cúi xuống hỏi Lune:

- Con muốn ăn gì nào? Gà nướng được không?

Lune quanh quẩn bên chân Đức Tuấn một lúc khi cậu lấy thịt ức gà cùng ít rau củ từ trong tủ lạnh ra để lên bàn bếp nhưng sau đó lại chạy vọt đi đâu mất. Cậu nhìn theo những dấu chân nhem nhuốc in trên mặt sàn vốn đã được lau dọn sạch bong hồi sáng rồi gượng cười bất lực, đoạn bắt đầu ướp thịt, cắt nhỏ rau củ và chuẩn bị làm nóng lò nướng. Gần đây Đức Tuấn đã học nấu vài món ăn đơn giản như một hình thức thư giãn nhằm giải tỏa căng thẳng, thành thực mà nói thì cậu công nhận phương pháp này tương đối hiệu quả về cả mặt thể chất lẫn tinh thần.

Sau khi vừa quét một lớp nước sốt, cho ức gà vào lò nướng và điều chỉnh nhiệt độ xong xuôi, Đức Tuấn chợt giật mình vì tiếng gọi của Lune. Chú chó beagle chạy vọt từ sân vườn vào phòng bếp, điệu bộ luýnh quýnh một cách hiếm thấy như thể đang tìm đủ mọi cách để lôi kéo Đức Tuấn ra ngoài với nó. Cậu thoáng khó hiểu nhưng cũng nhanh chóng giơ cờ trắng đầu hàng, bước vội theo Lune mà thậm chí còn chưa kịp tháo tạp dề. Lune lập tức dẫn cậu ra gần cánh cửa tre dẫn lối vào vườn, vẫy đuôi liên hồi và chạy lòng vòng trước mặt cậu. Đức Tuấn nhẹ giọng an ủi nó:

- Thôi nào Lune, từ từ đã. Ngoài đó thì có gì được cơ chứ...

Dẫu vậy trước khi Đức Tuấn kịp nói hết câu, cậu đã nhìn thấy một bóng dáng quen thuộc phía bên kia những ống tre xanh rì ngút ngát như vách đá dựng đứng bên bờ biển giữa những ngày triều hạ.

- Quán-Quán Hanh...?

henxiao | thuỷ nguyệt | aboNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ