"Chú tránh ra đi , người chú to như cái làng ấy chú cứ che hết tầm nhìn của cháu , cháu không thấy hai người kia đang làm gì hết !! Mà ô hay , ông này từ đâu chui ra vậy ? Sì tắc người ta à ? Sao lại làm ra mấy trò đáng xấu hổ như thế ?"
"Thế mình đang làm gì đây sunoo ?"
"Sunghoon !? Anh là đang phản lại em đấy à ?"
"Ơ không , anh tò mò"
"Anh không được phép tò mò một cách ngu ngốc như thế . Anh đã phạm vào tội bì trây em ! Anh phải nhận hình phạt là đưa em đi ăn tokbokki"
"Vâng vâng , lỗi anh . Mình đi luôn nhé"
Chỉ vì một phút riki lỡ che mất tầm nhìn của ai đó mà hội người hóng hớt mất đi hai mạng người .
"Ai dạy sunoo cái kiểu dỗi ngang ngược thế ?"
"Còn ai ngoài yang jungwon nữa , anh hỏi thừa quá jaeyunie"
"Mà từ khi nào em lại thích đi hóng hớt vậy ?"
"Em bị sunoo tha hoá đấy . Thấy nhiều lúc cũng vui , thú vui tao nhã mà . Anh thích ý kiến à ? Anh thích em cho anh học bổ túc cả tuần không ?"
"Ơ anh đã làm gì đâu ???"
"Không nói nhiều , bây giờ ngay lập tức đi ra quán cf kia ngồi học với em . Anh đã phạm vào tội soi mói hội đồng xét xử"
"Có cả vụ này á ???"
"Cấm cãi ! Chúng cháu xin phép nha chú thiên thần"
"À ừ . Hai đứa này ngoan hơn hai đứa kia này . Hai thằng quỷ kia đi không một lời chào...Cơ mà khoan , sao cháu lại biết ??"
"Nguyên một bầy quỷ đằng sau chú kìa"
"ĐÂU ? AI ? ĐỨA NÀO ? làm gì có ai... LEE HEESEUNG !!!!"
Giờ chỉ còn lại riki gào thét tên heeseung giữa đường giữa phố . Người ta nghĩ rằng riki bị điên , jaeyun cũng nghĩ vậy .
[...]
Jungwon và jongseong yêu nhau được bao lâu rồi nhỉ ? Cũng sắp được 3 tháng rồi đấy mà hình như chưa đứa nào chịu nói với bố mẹ hết . Mà cũng có khi do bố mẹ đôi bên thương hai đứa nó quá , thành ra nhiều lúc cũng quên mất là mình chưa giới thiệu đối phương với bố mẹ trên danh nghĩa người yêu .
"Nhưng em sợ lắm , lỡ như bố mẹ không chấp nhận chúng ta..."
"Em sợ làm bố mẹ buồn đúng chứ ?"
"Điều đó là đương nhiên , trước đây em chưa từng có "bố mẹ" đúng nghĩa đằng này hai người họ đã cho em quá nhiều thứ , em không muốn họ buồn lòng"
"Không sao hết , bố mẹ sẽ hiểu cho em thôi . Đừng sợ , jungwon của anh sao lại yếu đuối thế ?"
"Em sợ mất anh"
Jongseong dừng lại . Anh nhìn jungwon , trong mắt em chứa đầy những rối bời . Em muốn thành thật với bố mẹ , em đã chuẩn bị cho tình huống xấu nhất nhưng vẫn là không thể vì em nghĩ thực sự rất đáng sợ nếu em mất đi jongseong.
"Không sao hết , sẽ ổn cả thôi"
Jongseong cố suy nghĩ xem khi nào thì nên nói với hai người họ đây . Anh đã chuẩn bị sẵn tinh thần rằng hai người họ sẽ sốc lắm nhưng jongseong à . Anh tính không bằng con au này tính đâu .