Chương 9

259 21 1
                                    

Bóng ma bị đẩy ra từ lần trước vẫn còn, vì vậy Tần Thời Luật nhanh chóng thoát khỏi rung động “được mời”.

Anh nhìn Đường Dục, có một sự thật khiến anh không hiểu, người vừa mới tuần trước còn vì một người đàn ông khác mà trộm văn kiện của công ty anh, hiện giờ lại chủ động mời anh lên giường là có ý tứ gì?

Tần Thời Luật nhíu mày: “Rốt cuộc là em muốn làm gì?”

“A?” Đường Dục chỉ đơn thuần muốn tỏ vẻ một chút lòng biết ơn nghi hoặc nhìn Tần Thời Luật.

Tần Thời Luật buông tay cậu ra nói: “Lần trước em đẩy anh ra, lần này lại chủ động mời, Đường Dục, rốt cuộc là em muốn làm gì?”

Đường Dục ngẩn người, muốn hỏi “Lần trước là lần nào?”, sau đó cậu liền nhớ tới ngày đó anh đột nhiên sờ eo cậu.

Cách đây một tuần, vào tối mà hai người bàn bạc mọi chuyện với nhau, nghĩ tới đó, Đường Dục bừng tỉnh “A” lên một tiếng: “Anh nói hôm đó hả, hôm đó là do anh làm tôi nhột.”

Quả thực là nói hươu nói vượn!

Tần Thời Luật nói: “Đến chạm anh còn chưa chạm vào em!”

“Anh chạm rồi!” Đường Dục nhìn anh bằng vẻ mặt không thể tin được, trong lòng thì nói sao anh có thể làm chuyện xấu mà không chịu thừa nhận hả?

Chạm vào hay không chạm vào, lẽ nào bản thân anh còn không biết hả? Vì vậy, Tần Thời Luật nói: “Chạm vào không khí à.”

Nghe vậy Đường Dục tức khắc không vui, cậu chỉ vào vị trí gần eo mình, vội vàng nói: “Chính là chỗ này, lần trước, rõ ràng là anh chạm vào chỗ này, anh người này sao có thể không phân phải trái như vậy chứ?”

Một người không phân rõ phải trái như cậu lại nói bản thân anh không phân rõ phải trái, điều đó khiến Tần Thời Luật vừa tức lại vừa buồn cười: “Thật không? Lần trước anh chạm vào chỗ này hả?”

Tần Thời Luật bỗng dưng giữ lấy eo Đường Dục, Đường Dục người đang cố gắng chịu nhột bị Tần Thời Luật ấn vào trong l*иg ngực anh. Cậu không có chỗ để trốn mà Tần Thời Luật còn dùng lực ấn vào eo cậu một cái nữa.

Lúc này, đầu Đường Dục đã tê rần, chân thì mềm nhũn, cơ thể đang dán sát vào ngực Tần Thời Luật của cậu cứ thế trượt xuống dưới...

Tần Thời Luật túm vào tay cậu kéo cậu lên: “Em làm gì đấy?”

Cảm giác tê dại mà cậu chưa cảm nhận qua lần nào cả, khiến cả người cậu có gì đó không đúng, cậu không biết diễn tả thành lời như nào về cảm giác đó, nên phải tìm một từ khác để thay thế: “...Nhột.”

Tần Thời Luật bắt lấy tay cậu, kỳ quái nói: “Phản ứng này của em là bị nhột à?”

Giống như không phải.

Đường Dục ngẩng đầu, khóe mắt phiếm hồng nhìn Tần Thời Luật: “Thực, thực kỳ quái.”

Tần Thời Luật nhìn cậu, hô hấp cứng lại.

Đường Dục cúi đầu nhìn thoáng qua phía dưới, mặt cậu nhanh chóng đỏ lên...

Tần Thời Luật nhìn theo tầm mắt cậu, quần áo ở nhà, chất liệu mềm mại, một chút phản ứng đều không giấu được, không đợi anh suy nghĩ cẩn thận đây là tình huống như thế nào thì Đường Dục đã đẩy anh ra xoay người lại chạy lên trên rồi, trong lúc chạy cậu còn bị vấp vào bậc thang nữa.

Thiếu Gia Cá Mặn Xuyên Thành Ánh Trăng Sáng Của Vai ÁcNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ