Chương 40: Anh không phải là con nít ba tuổi

7.2K 209 7
                                    

Editor: Nơ

Bởi vì đêm qua ngủ muộn, nên hôm sau Đường Khê ngủ một giấc đến khi những tia nắng xuyên qua khe hở trên rèm cửa rọi vào mặt đánh thức.

Lông mi cô gái khẽ nhúc nhích, bị vụn ánh sáng làm chói mắt.

Nắng trưa chói chang, cũng vì đêm qua không kéo rèm cửa nên vừa vặn để tia nắng ấm này lọt vào phòng ngủ, rắc lên người cô.

Đường Khê đưa tay lên che mắt, sau khi thích ứng với ánh sáng trước mặt, năm ngón tay chậm rãi tách ra, cảm nhận sự thoải mái khi ánh mặt trời chiếu vào lòng bàn tay, ấm áp, yên bình và thoải mái...

Đường Khê nghiêng đầu nhìn người đàn ông bên cạnh, hai mắt anh nhắm nghiền, hàng mi đen dày cụp xuống, hoàn toàn giấu đi đôi đồng tử sâu thẳm nóng bỏng kia, lúc này Đường Khê mới dám quang minh chính đại nhìn thẳng vào mặt anh mà không cần che dấu.

Anh có vầng trán đầy đặn, sống mũi cao và đôi môi mỏng, một khi vô cảm thì trông rất lãnh đạm, nhưng khi cười rộ lên lại mang theo chút trẻ con, tràn đầy khí thế và sức sống.

Người đàn ông này.

Anh rõ ràng là một con ma ngạo kiều, vậy mà lại không quản mệt mỏi chạy về với cô.

Nhưng cô không dám ảo tưởng.

Đường Khê đưa tay ấn ngực mình, ngắm anh một lúc rồi nhẹ nhàng xuống giường, cầm điện thoại đi đến phòng sách, gọi lại cho Tô Chi.

Trên điện thoại, Tô Chi đã gọi cho cô rất nhiều cuộc.

Lúc đi ngủ cô đã bật chế độ im lặng nên không nghe thấy.

"Alo."

"Khê Khê, cậu đang ở nhà sao?" Sau khi gọi rất nhiều lần nhưng không ai bắt máy, Tô Chi sắp phát điên đến nơi, sợ cô xảy ra chuyện gì đó.

"Ừm, không sao, đừng lo."

Tô Chi: "Được rồi, không sao thì tốt, mình sắp đến nhà cậu rồi, lát nữa mở cửa cho mình."

Đường Khê cười, "Cuối tuần cậu đến nhà mình làm gì, mình vừa mới ngủ dậy."

Tô Chi nói: "Đột nhiên muốn thử tài nghệ nấu nướng của cậu, đã lâu không ăn đồ ăn cậu nấu. Mình mặc kệ đấy, hôm nay mình nhất định sẽ đến nhà cậu ăn chực."

Đường Khê biết cô ấy đang lấy cớ để ở lại với mình, cười nói: "Được rồi, mình còn chưa đánh răng rửa mặt đây này, mình sửa soạn xong sẽ xuống nhà. Đúng lúc trong nhà không còn đồ ăn, cậu đi chợ mua ít nguyên liệu với mình đi."

Tô Chỉ đồng ý: "Vậy không nói chuyện nữa, cậu đi đánh răng đi, mình sắp tới rồi."

Đường Khê: "Ừm."

Sau khi vệ sinh cá nhân trong phòng tắm của phòng làm việc, Đường Khê lấy giấy ghi chú từ hộp đựng trên bàn, viết vài chữ lên đó.

"Buổi trưa tốt lành, em đi chợ mua chút đồ ăn, chớ tìm."

Đường Khê xé tờ giấy ghi chú đã viết, đi vào phòng ngủ rồi dán nó bên cạnh điện thoại của Tần Kiêu trên tủ đầu giường.

[HOÀN CHÍNH TRUYỆN] Tình Yêu Cuồng Nhiệt Sau Hôn Nhân - Quân LaiNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ