Chương 49: Khê Khê, anh yêu em

6.4K 230 4
                                    

Editor: Nơ

Tần Kiêu vùi mặt vào ngực Đường Khê, cảm nhận nhịp tim của cô, lồng ngực anh phập phồng vì phấn khích. Trong căn phòng yên tĩnh, nhịp tim của cả hai dường như hòa làm một.

Không biết qua bao lâu, hai tay của Tần Kiêu vẫn gắt gao ôm lấy eo cô, giọng nói có chút run rẩy: "Đường Khê, em... Thích anh sao?"

Dù đã biết trước đáp án nhưng giọng điệu của anh vẫn tràn ngập mong đợi.

Anh muốn nghe chính miệng Đường Khê nói ra điều đó, như thế anh mới yên tâm.

Anh ngẩng đầu lên nhìn cô, trong đôi mắt đen láy nóng bỏng ẩn chứa một tia hy vọng mãnh liệt.

Anh luôn thích nhìn cô bằng ánh mắt trìu mến và mong đợi như vậy, điều này khiến Đường Khê cảm thấy vừa áy náy vừa đau lòng. Cô nhìn người đàn ông luôn kiêu ngạo giờ đây ngồi xổm trước mặt mình như chó con tội nghiệp cầu xin được yêu thương, lại không nhịn được mà muốn trêu anh.

Trái tim Đường Khê đập thình thịch, ánh mắt rơi vào mái tóc đen nhánh của anh, sau đó đưa tay chạm vào, nghiêm túc nói: "Tần Mã Nghiêu, có phải nếu em không yêu anh thì anh sẽ khóc không?"

Tần Kiêu sững người, bầu không khí u buồn ngưng tụ xung quanh anh đột nhiên tan biến, khóe miệng co rút, gằn từng chữ một, "Đừng gọi anh như vậy."

"Tần Mã Nghiêu."

Tần Kiêu: "Em đừng thế."

"Tần Mã Nghiêu." Đường Khê khiêu khích anh, "Em cứ gọi đấy, sao nào?"

Tần Kiêu hít sâu một hơi, buông tha eo cô, đứng thẳng người dậy.

Đường Khê sửng sốt, ngơ ngác nhìn anh xoay người đi ra ngoài.

Chẳng nhẽ anh khó chịu khi cô gọi anh bằng tên này?

Cô còn chưa kịp suy nghĩ nếu anh thật sự giận mình thì cô phải làm thế nào, lại thấy Tần Kiêu không đi ra khỏi phòng ngủ như cô tưởng, mà là đi vòng qua giường, đến bên cửa sổ kéo rèm lại.

Ánh sáng trong phòng tắt ngấm.

Tần Kiêu đi tới, đôi mắt sáng rực giữa căn phòng tối. Anh đặt tay lên mép giường, vỗ xuống đầy ẩn ý: "Lại đây."

Đường Khê khoanh chân trên sô pha, lắc đầu nói: "Không đâu."

Tần Kiêu tiến lên một bước, bế thốc cô đặt lên giường, một gối quỳ trên nệm, sau đó cúi người nhéo cằm cô, hơi thở nặng nề hôn lên môi cô, từ trong cổ họng phát ra tiếng hừ nhẹ, bá đạo tuyên bố, "Anh muốn là phải được."

Trong hơi thở hỗn loạn là sự đắc ý.

Đường Khê: "..."

Muốn là phải được?

Bá đạo thế?

"Được chứ?" Anh lại hỏi thêm một câu.

Đường Khê phì cười, trên môi đột nhiên truyền đến một trận đau đớn, Tần Kiêu cắn môi dưới của cô.

Đường Khê giơ tay đánh vào vai anh, nhưng lại bị anh nắm lấy cổ tay đặt ở trên đỉnh đầu, một tay vén váy cô lên, ác ý mà vuốt ve vòng eo thon thả.

[HOÀN CHÍNH TRUYỆN] Tình Yêu Cuồng Nhiệt Sau Hôn Nhân - Quân LaiNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ