Chap 16

1.3K 126 20
                                    

🌹🦁🐰🌹

70

"Bây giờ tớ không nói nên lời, tớ vốn đã rời khỏi đài phát thanh hồi lớp mười hai rồi, thế mà tớ vẫn bị một cô gái nhỏ làm phiền mỗi ngày."

Lớp mười hai chia lớp, Hoàng San San thế mà vẫn cùng một lớp với Tiêu Chiến. Nhưng Tiểu Yên ở lại lớp rồi, sẽ thấp hơn Tiêu Chiến một năm.

"Hả, sao lại vậy?"

"Còn không phải vì nghe được phong thái của ngài sao, nên mỗi ngày ồn ào muốn tớ tác hợp cho hai ngươi. Cả ngày hỏi thăm tin tức này tin tức kia của cậu, còn xem mình trở thành nữ chính ngốc bạch ngọt phim thần tượng thanh xuân nữa. Mệ nó, vì tớ thấy cô ấy còn nhỏ không hiểu chuyện, nếu không tớ đã mắng chết cô ấy rồi!" Hoàng San San than phiền, "Tớ cũng không thể tìm người đe dọa cô ấy bảo cô ấy đừng đến phiền tớ a?"

"Cậu nói rõ với cô ấy, đừng để cô ấy có bất kỳ tiếp xúc gì với tớ." Tiêu Chiến rất nghiêm túc lặp lại, "Bất kể tiếp xúc gì cũng không được!"

"Cậu sợ quái gì, không phải Vương Nhất Bác không ở trường sao?" Hoàng San San cúi đầu lén lướt di động, "Mệ nó, thật là âm hồn không tan! Thế mà lại đổi acc gửi tin nhắn cho tớ nè!"

"Chặn."

"Tớ có thể chặn đều chặn rồi, chỉ số di động đều đã chặn vài cái rồi!" Hoàng San San mắng hai câu, quăng sách làm bài.

Tiêu Chiến thở dài, "Thật không rõ vì sao lại có người thích gây rắc rối cho người khác như vậy."

"May là cô ấy không hâm mộ minh tinh, nếu không fan cuồng chính là cô ấy rồi!" Trong lúc vô ý Hoàng San San thoáng nhìn, "Ể? Sao cậu lại bắt đầu đeo lắc tay rồi? Lắc kim loại còn rất ngầu đó."

"Đeo chơi." Tiêu Chiến dùng tay áo che che.

"Oh, tớ xem sách ngữ văn này của cậu chút nào." Hoàng San San rút ra một quyển từ trong một chồng kia của Tiêu Chiến, "Tớ nhớ rõ cậu đã ghi lại rất nhiều điểm kiến ​​thức trong quyển đó." Cô xem mục lục sau đó lật sách, "Ể? Sao lại thiếu bốn trang?? Cậu xé《Tỳ Bà Hành》rồi?? Vì sao lại xé a?"

Tiêu Chiến nheo mắt, vuốt vuốt vòng tay của mình, "Không cẩn thận làm dơ, liền xé."

"Ò."

71

Mấy ngày gần đây Vương Nhất Bác bận túi bụi, Tiêu Chiến đều tự về nhà. Cậu ngẫu nhiên cũng đến công viên ngồi một lúc.

Không biết vì sao cậu đặc biệt thích ngồi trên ghế dài ở công viên đọc sách hoặc ngủ gật. Bốn phía im ắng mà lại rất trống trải, vầng sáng đèn đường cũng rất dịu dàng. Rất hiếm khi Tiêu Chiến cảm nhận được hương vị tự do.

Cậu bị Vương Nhất Bác khống chế quá nghiêm ngặt, ngay cả di động cũng bị theo dõi. Mọi lịch sử trò chuyện mọi ảnh chụp thậm chí cả thời lượng trực tuyến của các phần mềm mà Vương Nhất Bác cũng biết.

Vương Nhất Bác đã nói rõ ràng với cậu về những thứ này, còn nói nếu em phiền thì anh sẽ tắt nó.

Tiêu Chiến sao có thể nói phiền được, dựa vào tính cách của Vương Nhất Bác, sau khi tắt thì hắn chắc chắn sẽ làm ra không ít chuyện rắc rối.

[Bác Quân Nhất Tiêu] Hư chủng - yansui95Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ