Chương 14: Trận bóng rổ

109 13 0
                                    

Editor: Không muốn ăn cơm (RoRo)

Bên cạnh sân bóng rổ đã đầy người đứng xem, quanh sân lít nha lít nhít, một đám người ồn ào.

Bọn họ đến hơi muộn chút, trận đấu đã bắt đầu, nơi thi đấu của khối 10 và khối 11 được tách ra, khối 10 có 8 lớp chia ra thi đấu ở bốn sân.

Đi ngang qua sân đấu của lớp 1 và lớp 4, Giang Tinh Hoài không hề chớp mắt, vẫn tiếp tục đi về phía trước, Ninh Văn Trương tưởng hắn tới xem lớp mình thi đấu, thấy hắn vẫn đang đi về phía trước, không hiểu sao mà đi theo.

Cuối cùng hai người dừng lại ở sân đấu của lớp 6 và lớp 8.

Ninh Văn Trương liếc mắt liền nhìn thấy một nam sinh chói mắt nhất trong đám người, làn da trắng trẻo, khuôn mặt đẹp trai, tuổi còn nhỏ đã lộ ra dáng vẻ phong độ.

Cậu ấy cầm trái bóng trong tay, dáng vẻ thành thạo hơn không ít, chí ít sẽ không khiến người khác nghĩ giống học sinh tiểu học đang chơi bóng nữa.

"A?" Ninh Văn Trương kinh ngạc nói, "Đây chính là người hôm đó chúng ta nhìn thấy..."

Giang Tinh Hoài gật đầu.

Ninh Văn Trương tiếp tục hỏi: "Cậu đến xem cậu ấy?"

Thiếu niên xuyên qua đám người, tuy rằng động tác còn hơi cứng ngắc, nhưng thân hình lại rất linh hoạt, thuận lợi tiếp lấy quả bóng được truyền từ đồng đội, sau đó chạy khỏi vòng ba điểm, tay nâng lên, nhún đầu gối xuống.

Không giống sự tùy ý lúc thường ngày, ngược lại mang theo cảm giác nghiêm túc, hơn nữa gương mặt kia đẹp đến làm tim người khác khẽ động, có mười phần hấp dẫn.

Bên ngoài sân vang lên những tiếng hét chói tai liên tiếp, lớp 8 nữ sinh đông, lúc này đang cầm bảng cổ vũ đỏ chót đứng phía ngoài sân, không ngừng vun vẩy hai tay, giống y như hiện trường fans đang tiếp ứng cho idol, khiến các nữ sinh lớp khác vây xem cũng bị cảm xúc này lây sang, nhao nhao cổ vũ ủng hộ Diệp Lê.

Diệp Lê nhìn thoáng qua bên ngoài sân, vành tai chậm rãi đỏ lên, tay nhẹ nhàng phát lực, vững vàng đem bóng ném vào rổ.

3 điểm!

Xung quanh truyền đến càng nhiều tiếng hét lớn cùng âm thanh cổ vũ, Ninh Văn Trương sợ bị tiếng hét đâm thủng màng nhĩ, bịt lỗ tai lại, tán thưởng một câu: "Ngầu!"

Đáy mắt Giang Tinh Hoài rất nhanh xẹt qua một tia hứng thú.

Mới ngắn ngủi mấy tháng, mà một người trầm mặt ít nói suốt mười mấy năm, lúc nào cũng dáng vẻ người sống chớ gần lại thay đổi nhanh như vậy, không chỉ cùng người khác đùa giỡn, còn tham gia hoạt động đấu bóng rổ tập thể này, giờ đây cậu ấy như một mặt trời nhỏ, trên người tràn đầy hơi thở thanh xuân, mềm mại ấm áp như bông, khiến người khác vô cùng yêu thích, hắn không khỏi cũng bị hấp dẫn.

Hắn đứng tại chỗ thật lâu, yên lặng nhìn chàng trai trên sân, chờ nửa trận đầu vừa kết thúc, mang theo Trương Văn Ninh lặng lẽ đi ra, rời khỏi đám người ồn ào, không khí xung quanh thoáng đãng tươi mát hơn không ít, sự oi bức chậm rãi tán đi, Ninh Văn Trương lau mồ hôi trên trán: "Sao lại đi rồi? Không ở lại xem nữa à? Không nhìn ra Diệp Lê lợi hại như vậy luôn."

[Đam Mỹ] Sau khi xuyên thành mèo của anh trai nam chính - Vân Mộc NgưNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ