Chương 4 - Những cảm xúc mới mẻ

46 3 0
                                    

OoO

Kể từ khi Ichigo Hitofuri đến với Honmaru, chẳng mấy chốc đã qua mùa hoa. Những đóa hoa đào dần dần lụi tàn theo ngày tháng, thay vào đó là những tán lá xanh tươi mơn mớt. Theo đó thời tiết cũng dần trở nên nóng nực hơn, tiếng ve sầu cũng bắt đầu gây ồn đến mức các Tantou đôi khi còn bị làm phiền đến không ngủ được.

Saniwa đang vận một bộ hakama màu xanh lam tươi mát, ngồi ở hành lang nơi có thể ngắm nhìn cánh đồng lúa ở xa xa mà ngẩn người.

Đã ba tháng trôi qua kể từ khi cô và các Đao Kiếm Nam Sĩ xông vào Cục Thời Không và mang Ichigo đến với Honmaru, sau sự kiện đó thì mọi thứ dường như trở nên quá yên lặng. Những nguyên lão mưu mô ở Cục Thời Không có vẻ như đã bị cô dọa cho một trận, có lẽ vì vậy mà họ yên tĩnh đến một cách kì quái. Thoái Sử Quân cũng theo đó mà lặng mất tăm, chỉ thi thoảng gây ra một số náo động nhỏ không đáng kể đến lịch sử khiến Saniwa cực kỳ khó hiểu. Dù cô vẫn rất cẩn thận, lúc nào cũng đề phòng những trường hợp bất kì sẽ diễn ra, nhưng không thể không nói rằng cũng nhờ sự im lặng này đã giúp Honmaru của cô càng ngày càng trở nên vững chắc hơn.

Sau khi Ichigo đến, cô nhất quyết giao nhiệm vụ hướng dẫn anh cho người đáng lẽ không nên nhận nhiệm vụ này nhất - Tsurumaru Kuninaga. Khi nghe tin đó, người thường nhận nhiệm vụ hướng dẫn người mới đến - Heshikiri Hasebe đã cho cô một ánh mắt ngạc nhiên, tuy nhiên không cần cô giải thích gì anh đã ồ lên một cái, sau đó cũng chẳng ý kiến gì hết mà cứ thế tán thành. Ichigo cứ như vậy mà làm quen với Honmaru dưới sự chỉ dẫn của Tsurumaru.

Cũng không thể nói quyết định này của Saniwa là đường đột được, bởi vì hơn ai hết người thân thuộc với mọi ngóc ngách của Honmaru này nhất ngoại trừ chính cô là Chủ Nhân ra thì chính là Tsurumaru, chỉ vì hắn biết rõ khu nào có bẫy hắn tạo ra và khu nào không. Cũng bởi vì khoảng thời gian đầu các Tantou bám Ichigo đến nỗi không muốn rời xa anh một khắc nào, người mà bọn trẻ lắng nghe nhất cũng chính là Tsurumaru. Vậy nên, Saniwa hiểu rõ người thích hợp nhất để chỉ dẫn Ichigo chỉ có thể là hắn.

- Chủ nhân.

Đúng lúc suy nghĩ của cô chủ nhân đang ở trên tầng mây, một giọng nói nhẹ nhàng thanh thoát đã kéo cô về thực tại. Ichigo Hitofuri với bộ đồ nội phiên thoải mái với bộ jersey đen và áo hoodie trắng, trên tay là một cái khay nhỏ với một ấm trà, tách trà và vài món điểm tâm tinh xảo đang đứng cách cô không xa đang nở một nụ cười nhẹ nhàng. Dù bộ dạng hết sức thoải mái nhưng vẫn không thể làm lu mờ sự tao nhã đến từ trong cốt của thanh Tachi độc nhất của Awataguchi Yoshimitsu.

- Ồ Ichigo! - Saniwa mỉm cười - Sao thế?

- Kasen-dono và Shokudaikiri-dono đã làm một số điểm tâm, tôi nghĩ ngài sẽ thích nên mang đến cho ngài - Ichigo đến bên cạnh chủ nhân mình, quỳ xuống một chút và đưa khay trà bánh đến - Mời ngài.

Saniwa sáng cả mắt, cô yêu thích nhất chính là đồ ngọt và cả Honmaru đều biết điều đó. Cô cầm một chiếc bánh quy nhỏ trong khay, ăn một cách rất là vui vẻ. Vừa ăn, cô vừa hỏi:

- Ichigo, đã ba tháng rồi mà ta hỏi câu này có vẻ muộn, nhưng cậu cảm thấy Honmaru thế nào?

- Vâng, mọi thứ đều rất tốt - Ichigo tao nhã rót trà vào tách, trả lời - Tsurumaru-dono đã rất tinh ý hướng dẫn cho tôi mọi thứ về làm ruộng, chăn ngựa, cả việc tham chiến. Được nhìn thấy các em trai mỗi ngày và được chiến đấu cùng với mọi người, mỗi ngày trôi qua tôi đều cảm thấy rất vui vẻ.

[Touken Ranbu] Mùa Hoa Chưa NởNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ