Tác giả: Phong Hành Thủy Vân Gian
Editor: Kiến NguyệtMọi người biết, đó là quân đội Ẩn Lưu đang ở tại chỗ nghỉ, chẳng sợ biết lẫn nhau cách xa nhau mấy chục dặm, vẫn như cũ có người nhịn không được nuốt nước miếng nói: “Tại sao chúng ta phải Tân Lô thành? Nơi đó cách đại quân Ẩn Lưu chỉ có bảy dặm, thật sự quá gần.”
“Nhìn như nguy hiểm nhất kỳ thật an toàn nhất.” Hòa sư huynh liếc mắt nhìn hắn nói, “Lại nói Tân Lô thành đã bị thần niệm cao thủ nhìn quét qua hai lần, là người cũng sẽ mệt mỏi, cách lần thần niệm nhìn quétrất dài, chúng ta có cũng đủ thời gian ứng đối. Cái gọi là sự bất quá tam, bọn họ nhất định không thể tưởng được muộn thế này chúng ta mới đưa hàng hóa đến Tân Lô thành, đưa đến dưới mi măt bọn họ. Được rồi, ít nói vô nghĩa, chạy nhanh đưa nàng đến trong tay tôn giả, chúng ta liền tính đại công cáo thành!”
Bất luận trong bụng họ có bao nhiêu vô cùng lo lắng, một đường này đều phải đi được không vội không từ, thẳng đến non nửa canh giờ sau rốt cuộc trông thấy một tòa huyện thành.
Đứng trong bóng đêm núi rừng, chúng tu sĩ đột nhiên cắn răng, bởi vì bằng vào nhãn lực bọn họ đã có thể nhìn cửa thành đèn đuốc sáng trưng, trạm canh gác tinh thần phấn chấn, đang lần lượt kiểm tra từng khách ra vào.
Khối địa giới này đã bị Ẩn Lưu đại quân tạm thời bao chiếm, bởi vậy Yêu Tông cư nhiên đến lực lượng phàm nhân cũng vận dụng. Nhìn đến nơi, Hoà sư huynh ngược lại càng yên tâm. Ẩn Lưu điều tra càng nghiêm khắc, càng lộ rõ cấp bách, liền càng cho thấy Ninh Tiểu Nhàn thật sự mất tích.
Lập tức mọi người lại làm chút chuẩn bị, đoàn xe lúc này mới chậm rãi hướng về phía Tân Laô thành.
Lúc này trăng non mọc lên ở phương đông, nhiều nhất một khắc nữa phải thực hiện cấm đi lại ban đêm, Tân Lô thành lại chỉ là tiểu thành bên bờ sông cho nên dòng người cũng không lớn, đoàn xe đằng trước cơ hồ không có chờ đợi thông quan, thành vệ hướng bọn họ vẫy vẫy tay: “Lại đây!”
Đoàn xe tổng cộng có 22 chiếc xe lớn, thành vệ quả nhiên là không chút cẩu thả kiểm tra từng chiếc, hơn nữa muốn đến trên xe đem hàng hóa chồng chất như núi đều mở ra cẩn thận nghiệm xem mới tính quá quan, xem bộ dáng quả nhiên là quan trên hạ tử lệnh. Kiên quyết không được sờ hồn phạm lười.
CHỈ ĐĂNG TRÊN WATTPAD @kiennguyetlau và WORDPRESS https://kiennguyetlau.wordpress.com/
Kiểm tra một chiếc thông hành một chiếc, phía trước 21 chiếc xe đều không có việc gì, đảo mắt liền đến xe thứ hai mươi hai. Theo thường lệ mà nói, đoàn xe phía sau mấy chiếc xe chuyên chở chính là tùy đội người nhà cùng hàng hoá dùng hằng ngày. Đến phiên chiếc xe lớn này, dẫn đầu chạy nhanh một đường chạy chậm lại đây, trong tay áo đưa ra tới hai thỏi đại bạc, nói nhỏ: “Tiểu nữ bị phong chẩn. Hiện tại không nên gặp người. Vài vị binh gia……”
Phong chẩn! Loại bệnh này sẽ lây, hơn nữa thập phần khó trị, vài tên thành vệ sắc mặt biến đổi. Hiển nhiên là sợ. Nhưng mà không hiểu được phía trên hạ mệnh lệnh gì, vài tên thành vệ nhìn nhau, vẫn lắc đầu nói: “Phía trên có lệnh, lui tới nghiêm tra! Chớ nói nữ nhi ngươi là phong chẩn. Chính là người chết cũng đến xem qua.” Tiếp theo liền đẩy ra một người.
BẠN ĐANG ĐỌC
[ED] Ninh Tiểu Nhàn Ngự Thần Lục (Từ 1029)
RandomEditor: Kiến Nguyệt Tình Trạng: Edit từ từ + chưa beta Thể loại: Ngôn tình, Cổ đại, HE, Hài hước, tiên hiệp, Huyền huyễn, Xuyên không, Cường cường, Sảng văn, Kim bài đề cử 🥇 , Kim Bảng🏆, Nữ cường, Giả heo ăn hổ, Thị giác nữ chủ Tui mó tay vào edit...