Chương 15

380 19 0
                                    

Đêm êm dịu qua đi, những ngày sau đều đã muốn nổi lên bao nhiều buồn bã.

Charlotte dần dần đối với Engfa mất kiên nhẫn.

Kể từ khi cô trở về sau đám tang của Win đã là mười ngày, từ ấy cô gần như là một cái xác không hồn.

Ngày qua ngày cô cứ lơ đễnh với những bản vẽ hệt như những thứ mà cô đã từng làm khi sống chung với Win, điều mà nàng không hề hay biết. Vậy nên nàng tức tối.

Nàng và cô, sống chung trong một căn nhà để nàng được chứng kiến cô đã yêu chồng mình như thế nào, đau khổ vì chồng ra sao sao?

Nàng biết Engfa đang rơi vào hố sâu tuyệt vọng, và cô đã hoàn toàn thành công kéo nàng ngã theo.

Nàng không muốn ở đây nữa, nàng cần rời khỏi đây càng sớm càng tốt.

"Engfa, bức tranh của chúng ta sẽ mất bao lâu nữa để hoàn thành?"

Khoảng không im lặng đến rợn người chính là câu trả lời mà nàng được nhận. Engfa, một thân cao gầy, gương mặt vô hồn, nhất định không muốn nể tình nàng phát ra một tiếng. Nàng nắm chặt tay cố gắng nuốt uất ức vào trong lòng. Nàng không khóc nữa, kiên quyết không khóc, không được phép yếu đuối nữa,

"Em..."

"Một ngày thôi." Chưa kịp đợi Charlotte nói ra đủ nội dung mà mình muốn nói, Engfa cho nàng câu trả lời vào khi nàng không thể ngờ nhất,

"Vậy thì tốt rồi. Ngay hôm nay, ngay bây giờ, chúng ta hãy hoàn thành nó." Nàng nhắm chặt mắt kiên định nói ra những lời mà chính bản thân mình nghe cũng sẽ cảm thấy đau nhói. Nàng cho đến bây giờ chưa từng hết yêu Engfa, thậm chí mỗi ngày trôi qua sẽ yêu cô nhiều hơn một chút. Nhưng nếu trong lòng cô đã có người, nàng sẽ không chần chừ mà rời đi. Một người hạnh phúc hơn là hai người cùng đau khổ.

Đôi mắt lang thang vô định của cô trở về sau câu nói của nàng. Chúng đang rung lên buồn bã, và yếu đuối. Cả thân thể cô hiện tại cũng như vậy.

Cái kết đã được định sẵn.

Engfa ủ rũ nhìn nàng luôn kiên định giống như ngày trước nàng đã từng. Kết thúc sẽ không bao giờ thay đổi bởi chúng được lựa chọn bởi Charlotte, người mà đã khiến trái tim cô tan tác vô phương cứu chữa.

"Chỉ một ngày thôi, nhưng không phải hôm nay."

Đối với Engfa, khoảnh khắc này chính là kinh hãi đến tột cùng. Kết cục của kẻ yêu và không được yêu thật đau đớn. Dù cô đã dự cảm trước hết tất cả những điều này, dù cho cô đã chuẩn bị một tinh thần như sắt thép để đón nhận bất cứ điều gì, nhưng khi thực sự đối diện với nó cô vẫn sợ hãi. Cái chết của Win là sự kết thúc hiện tại của anh ta, và là sự bắt đầu cho tương lai của cô.

Engfa cố gắng chạy trốn khỏi toà án tối cao của Charlotte. Nơi mà cô chính là một kẻ tội phạm tày đình chết cũng không hết tội và nàng chính là một vị thẩm phán chính trực như sao sáng trên bầu trời đêm. Lời của nàng nói ngang với tiếng của Chúa trời.


Engfa chỉ có hai lựa chọn chết hoặc bị chết.

Tội không thể thoát, bị cáo muốn kéo dài thời gian được sống.

[ENGLOT] CẦU HÔNNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ