Gift

255 45 70
                                    

Lydia nằm trên ghế bành, chân vắt vẻo đặt trên tay trái đầu nằm trên tay phải. Một dáng vẻ hết sức lười biếng và xinh đẹp.

Phải rồi, một bán Veela như Lydia làm gì cũng thật xinh đẹp mà thôi.

Kể cả khi cô làm ra dáng vẻ khinh khỉnh hay cầm ly trà không vững khiến nước trong ly rơi vươn vãi thì cũng chẳng ai có ý kiến gì với cô cả. Kỳ thực là có, nhưng hầu hết đều chọn im mồm khôn ngoan không chọc vào cô. Trừ thủ tịch năm tư, Tom Riddle.

Tom Riddle vừa từ thư viện về, người vẫn còn vươn sương lạnh, cho nên không hề quan tâm trong vòng tròn trung tâm bên cạnh lò sưởi có những ai, Tom cứ thế bước đến ngồi vào chiếc ghế ngay bên trái ghế của Lydia, cũng là cái ghế gần lò sưởi nhất sau bán Veela nọ. Ghế ngồi thể hiện vị trí, càng gần lò sưởi vị trí càng cao vì Slytherin quanh năm luôn lạnh giá.

Không nói đến Lydia Anastasia thì huynh trưởng nam, nữ sinh, thủ tịch năm năm trở lên, hay thủ tịch năm nhất Lucius Malfoy, thủ tịch năm hai Bellatrix Black thậm chí Narcissa Black đều xứng ngồi ở vị trí này hơn Tom, một thủ tịch năm tư chỉ có cái danh người thừa kế gia tộc Gaunt đã sa cơ thất thế từ lâu.

Gaunt ấy à, hậu duệ của Salazar Slytherin thì đã làm sao? Một gia tộc đã từng hùng mạnh như vậy cuối cùng cũng chỉ còn lại mảnh hoang tàn, bị vùi lấp trong dòng thời gian. Càng chưa nói đến tài sản cũng chỉ đủ để sinh hoạt, danh tiếng thì tan nát Tom có gì để so?

Nhưng mọi người ở Slytherin đều nể Tom.

Trừ cái cô bán Veela còn đang muốn ném ly trà vào người Tom ra.

Tóm lại anh là một trường hợp đặc biệt ở Slytherin.

Tom ngã người, mệt mỏi xoa tâm mi. Tâm trạng đang không tốt khiến áp suất xung quanh người anh rất thấp, vì vậy không ai dám làm ồn.

"Tom Riddle." Thanh âm mang theo uể oải, trong trẻo lại đặc biệt ngọt ngào, không cần nghĩ cũng biết là Lydia.

Càng dĩ nhiên vì, không có ai dám không bao gồm Lydia Anastasia.

Tom hơi liếc nhìn gương mặt xinh đẹp đang bày ra dáng vẻ "Tôi còn mệt mỏi hơn anh nên đừng có dở chứng với tôi" của bán Veela.

Lấy ly trà vắt vẻo trên tay cô đặt lên bàn, Tom mỉm cười một cách hờ hững: "Dạo này học muội Anastasia hay chủ động tìm tôi quá nhỉ?"

"Anh đang xem lời cảnh cáo của tôi như gió thoảng mây bay đấy Tom Riddle." Lydia cau có, "Còn nữa, đừng tưởng tôi không biết anh làm vậy vì sợ tôi ném ly trà ướt sách anh."

"Sách thư viện, có tiền cũng không đền được." Tom thong thả lật sách, "Tôi đã nghĩ cho trò..."

"Nín liền." Lydia lạnh lùng, "Tôi lại không hiểu anh à mà ở đây nói lời hoa mỹ với tôi."

Quả thật!

Không phải vì nghĩ cho Lydia.

Cuốn sách này là sách cấm, lỡ nước dính vào kích hoạt cái trận pháp nào trong này người khổ sở là Tom nên anh mới ra vẻ vậy.

Tom nhướng mày: "Nói chuyện chính."

"Phải rồi." Lydia uể oải lẩm bẩm gì đó rồi trên đầu Tom xuất hiện thêm mấy cái hộp to tô chảng mà nếu không phải anh nhanh nhẹn đứng dậy thì dám lắm là u đầu. "Của anh."

「Harry Potter」Kế Hoạch Để Đời Của Rắn Độc Và Chim ƯngNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ