NuNew chạy vọt vào phòng học khiến không ít người quay sang nhìn. Bình thường cậu luôn lặng lẽ, giờ lại bất ngờ tạo ra động tĩnh lớn như thế, các bạn học không khỏi ngẩng đầu liếc cậu mấy lần.
Cậu hiển nhiên vừa chạy thục mạng, tóc cũng thấm ướt mồ hôi.
Sau khi ngồi vào vị trí của mình, cậu mới cảm thấy mọi thứ xung quanh có phần chân thực, cơ mặt căng cứng được thả lỏng, chỉ là mí mắt còn hơi giật giật.
"Sao đấy?" Nick thấy mặt cậu tái mét như bị mất hồn, không khỏi hoài nghi hỏi.
NuNew không hé răng, vài giây sau mới chọc chọc bả vai Jym ngồi phía trước, hỏi: "Alpha các cậu khen mùi hương của người khác dễ chịu là có ý gì?"
Jym nhíu mày rồi nói :"Cũng tương tự con trai khen con gái có cặp bưởi đẹp vậy."
Một sự ám chỉ đầy dâm tà, hạ lưu và thô bỉ, rất đáng ăn mấy cái bạt tai.
NuNew kinh ngạc.
Dâm tà...
Thế mà lại là dâm tà...
Cuối cùng NuNew cũng hiểu cảm giác nguy hiểm vẫn luôn quanh quẩn trong đầu mỗi khi cậu trông thấy Zee xuất phát từ đâu!
Alpha luôn có sự hiếu chiến bẩm sinh trên phương diện tình dục!
Nhưng cậu là Beta, cậu không có... bưởi mà!
NuNew càng nghĩ càng cảm thấy mình thiếu hiểu biết sâu sắc về loại sinh vật gọi là Alpha này. Vì thế, cậu nhanh chóng đứng dậy, đi ra ngoài: "Giúp tao xin nghỉ chiều nay nhé."
Nick hỏi : "Mày đi đâu đấy?!"
NuNew : "Thư viện!"------------------------------------------------------------------
Zee đứng trên ban công, đôi con ngươi đen kịt nhìn xuống vườn hoa nhỏ đã chẳng còn một bóng người.
Vừa rồi, sau khi tông cửa bỏ chạy, NuNew đã đi đâu rồi nhỉ.
... Bị dọa sao?
Hắn đặt hai ngón tay lên trán, dùng sức day day ấn ấn.
Ngay khoảnh khắc NuNew xông vào ngõ nhỏ, anh đã nhận ra thân phận thực sự của đối phương. Cổ áo bằng len ôm chặt, khiến đường nét gương mặt cậu lộ ra hết sức rõ ràng. Type không phải học sinh lớp họ nên khó có thể phát hiện. Nhưng anh dù sao cũng là lớp trưởng lớp 8, cậu thật sự nghĩ Alpha bọn anh không có mắt sao?
Mọi chuyện sau đó diễn ra hết sức tự nhiên. NuNew thấy việc nghĩa hăng hái xắn tay xông vào, Anh cũng muốn bày tỏ thành ý của mình cho cậu biết. Không có một gậy kia của cậu, tình thế sẽ phát triển ra sao, đúng là chẳng dễ phán định.
Anh vốn chỉ suy nghĩ đơn giản thế thôi, không ngờ đối phương lại ..... vô cùng thú vị.
Thú vị đến mức... làm chuyện tốt chẳng để lại tên, trăm phương nghìn kế né tránh, quyết không thừa nhận. Hành động của cậu khiến Zee cảm thấy hơi khó chịu,anh thực sự không thể lí giải được.
Cậu cảm thấy anh không đủ khả năng bảo vệ cậu sao? Hay chỉ đơn giản là không muốn tiếp xúc với anh?
Từ nhỏ đến lớn đều là người khác bám anh, không có chuyện anh bám người khác đâu.
Sự chống cự của NuNew đã khiến anh đưa ra vài quyết định thiếu lý trí, ví dụ như, anh không thẳng thắn vạch trần lời nói dối của TanPi.Sáng nay, còn nảy sinh suy nghĩ phân bua cao thấp thật ngây thơ, muốn chứng minh mình có địa vị trong lòng cậu.
Cuối cùng, Cậu lại giải quyết vô cùng êm đẹp. Cậu không lén tìm anh để thừa nhận, nhưng lại khiến anh phải trầm trồ.
Cậu thật sự rất thông minh. Thông minh đến mức anh không thể tức giận được...Zee thu lại ánh mắt, vuốt ve chiếc áo len cao cổ trong tay. Bất ngờ duy nhất chính là ở chỗ này. Buông tay, ngửi đầu ngón tay của mình, một mùi hương khiến người ta thoải mái, vui vẻ lại say mê lập tức xông vào khoang mũi, tựa như mùi bánh macarons chanh,ngọt ngào, tinh khiết, thậm chí còn có phần trong trẻo trinh nguyên.
NuNew là một Beta nhỉ? Nhưng sao anh lại luôn ngửi được mùi chanh mát dịu mơ hồ trên thân thể đối phương?
Mùi hương vô cùng dễ chịu ấy khiến Zee không thể kiềm chế bản thân, thốt ra những lời có phần vô lại. Lúc ấy, anh đang mong chờ điều gì? Lẽ nào anh hy vọng cậu sẽ nói... Thực ra tôi là một Omega giả làm Beta?
Omega...
Zee lặng lẽ lẩm nhẩm từ này. Ngay sau đó, một thứ đang bị phong ấn trong đầu anh bỗng xé tan bùa chú để bung ra.Anh giương mắt nhìn về phía chiếc áo đang treo bên kia cửa kính. Trong mơ màng, Anh tưởng tượng mình đang chặn một người cao gầy ở đầu giường, một tay chống vách tường, một tay giữ chặt phần gáy của đối phương, cúi đầu, cùng cậu triền miên say đắm. Mà ở hiện thực, anh lại khẽ xoa đầu ngón tay trắng nõn của mình, như nhớ lại cảm giác khi luồn tay vào tóc cậu.
Ánh mắt anh càng lúc càng tối tăm sâu thẳm, cuối cùng biến thành một cơn lốc càn quét mọi thứ xung quanh, vài giây sau mới từ từ ngừng lại.
Lý trí tìm về, Zee cũng đã hoàn hồn.
Vậy là tiết học đầu tiên của chiều nay, anh ngồi trong phòng ký túc xá, cầm cái áo của một Beta, ảo tưởng những thứ rất phi thực tế. Ngẫm lại thì mấy hôm nay, những chuyện tương tự cũng đã diễn ra không ít.
Lý trí rung chuông cảnh cáo.
Zee lấy điện thoại di động ra, liên lạc với mẹ mình: "Có lẽ con cần đi gặp bác sỹ tâm lý một chút."
Alpha vốn nóng nảy, điên cuồng, hiếu chiến và rất không ổn định. Biểu hiện của anh lúc này cũng là một dạng khác của những đặc tính kia. Bao nhiêu năm qua,kể từ khi tỉnh lại sau tai nạn đó, anh luôn cẩn thận kiềm chế,luôn tỉnh táo,luôn ...không thấy cảm giác này. Mọi người luôn nghĩ anh không có kì phát tình là do di chứng của tại nạn năm đó,Nhưng anh biết mình không phải,vẫn có những lúc anh sẽ rơi vào vùng vây hãm đó nhưng anh đã khống chế chính bản thân mình và kiểm soát Pheromone, chính vì vậy ở trường không có ai có thể biết "mùi " của anh là gì.Chỉ là... ngay lúc này Zee biết bản thân cần được giúp đỡ.
—---------------------------------------
NuNew trốn học rồi đi đến thư viện.
Trong ba giới Alpha, Beta, Omega thì Alpha và Omega được giáo dục giới tính kĩ nhất, Beta chỉ là nam nữ bình thường. Cậu vẫn luôn là Beta, nên cậu đã quên gần hết những kiến thức về cơ chế sinh lý của Alpha và Omega được học hồi cấp 2, mà chương trình cậu học lúc ấy cũng rất sơ sài.
NuNew đi tới trước giá sách, chọn mấy quyển "Khái quát giới tính A-O", "Nguồn gốc A-O", "Alpha – Hình thái và phân loại", "Y khoa phân hoá", "Lý thuyết mới về cơ chế phát tình ở A-O", "Tâm lý học A-O", "Bảo trợ xã hội đối với Omega", "Pheromone học"...
Hiện giờ cậu muốn tìm hiểu về giới tính Alpha và các vấn đề liên quan tới pheromone. Điều này sẽ giúp cậu lý giải được hành vi của Zee cũng như câu nói "mùi hương của cậu thật dễ chịu" mà đối phương thốt ra.
...-----------------------------------------------
Cùng lúc đó, tại viện Tâm lý học của trường Đại học H, bác sỹ tâm lý nghe hết lời tự thuật của Zee thì mỉm cười, hỏi:
BẠN ĐANG ĐỌC
[ZeeNuNew_ABO] Mê muội mùi hương của em
FanficMình đã từng tưởng tượng ra rất nhiều câu chuyện khi Zee và em bé có thể học cùng nhau... đây là một chuyện cv mình rất thích đã edit lại theo đúng bối cảnh về ZeeNew Chưa có sự cho phép của tác giả nên xin đừng mang đi đâu nhé