Buổi tối sao khi ăn cơm xong mọi người vẫn như thường lệ, ngồi nghe ông kể chuyện, nhưng hôm nay trong cô lạ lắm, không còn hoạt bát thắc mắc hỏi lia hỏi lịa như hôm trước nữa, mà cứ lờ đờ dựa hẳn vào người nàng mệt mỏi...
- Vợ ơi~..."cô ngước lên nhìn nàng giọng mệt mỏi gọi"
- Hữm..."nghe cô gọi nàng nhìn xuống đáp"
- Sa thấy khó chịu... nóng~.. ở đây nóng quá à..."cô chỉ tay vào trán mếu máo nói"
- Ừm.. nóng thật, chắc hôm này giang nắng cả ngày nên bệnh rồi..."nàng áp má vào trán cô giật mình lo lắng nói"
- Đâu để cha bất mạch xem nào..."ông nghe thì tiếng lại cầm tay cô lên bất mạch"
- Hức..hưm..vợ ơi~..Sa buồn ngủ.."mỗi khi cô bệnh là không ai đụng vào cô được ngoài nàng nên khi ông chạm, cô khó chịu gạt tay ông ra, ôm lấy cổ nàng dụi đầu vào hổm cổ nàng hơi thở nặng nhọc, nàng còn cảm nhận được cái nóng từ hơi thở của cô phà vào cổ mình nữa.."
- Rồi chị ôm cho Sa ngủ nha ngon, đưa tay ra cho cha bất mạch nào..."nàng lấy một tay cô xuống dịnh cố định bên dưới cho ông bất"
- Ưm..~.."bình thường thì cô sẽ phản đối đó là ông ngoại mà không phải cha, nhưng sao nay không thèm phản bát luôn, chắc người đang mệt lắm"
- Chắc trưa giờ con bé giang nắng, với chiều về còn tắm nước lạnh nên bị cảm rồi, để cha bốc thuốc giải cảm cho nó, con đưa con bé vào phòng lấy nước nóng lao người đi,cho nó hạ sốt...
- Dạ cha.."nói xong nàng ôm lấy cô ẩm vào phòng bà cũng đi theo vào phụ nàng"
.
.
Về tới phòng nàng lấy nước nóng nhún khăn lao khắp người cô,người cô mệt mỏi mà nằm sã lai trên giường mặt nàng muốn làm gì thì làm...lao được một lúc thì cảm nhận được người cô đã hạ nhiệt đi đáng kể.. một lúc sao ông bưng vào chén thuốc còn nghi ngút khói đưa cho nàng...- Nào con cho con bé uống đi, đây mấy viên kẹo nè thế nào nghe mùi con bé cũng không chịu uốn đâu, này để dụ nó..."ông nói rồi móc từ trong túi ra mấy viên kẹo đưa cho nàng,đúng là ông cha vợ mà bao chàng mơ ước"
- Dạ con cảm ơn cha,cha má đi nghỉ đi em ấy con lo được rồi..
Nàng nhận lấy rồi nói, ông bà thấy cô cũng đã ổn hơn nên cũng an tâm mà về phòng nghỉ, lúc đầu Nhỏ thấy cô như vậy cũng muốn phụ nàng chăm cha, nhưng nàng bảo không sao và kiu nhỏ về phòng ngủ sớm,ban đầu nhỏ không chịu nhưng sợ cải lời làm nàng buồn nên nhỏ mang tâm trạng lo lắng lủi thủi về phòng ông bà ngủ...
.
.
- Lệ Sa mau dậy uống thuốc nè em rồi ngủ tiếp... "nàng đỡ cô ngồi dậy thổi thổi chén thuốc cho ngụi bớt rồi đưa lại cô"- Ưm~..hức..hưm~."mới vừa ngủ được một xíu bị gọi dậy cô uất ức mếu mó"
- Nào ngoan dậy uống thuốc đi rồi hẳn ngủ tiếp nha chị thương..."nàng ôm cho cô dựa lưng vào người nàng đưa chén thuốc đến nói"
- Ưm...thúi..hong..hong uống này đâu.. hức...oaa~.."đưa đến cô nghe mùi vội đẩy nhẹ ra khóc"
- Nào ngoan uống mới hết bệnh không thôi chị kêu bs Mai qua chích nha...
