doflamingo; no.11: the second waltz

193 19 2
                                    

Warning: R-18, adult contents including language, humiliation, violence, etc.

Thi thoảng Law đáng yêu như một con chó, Doflamingo nghĩ. Không phải mèo mà là chó, bởi vì loài mèo như hư không còn Law thì quấn quít mãi bên Doflamingo không rời, một cách ma mị, ám thị, giận hờn và vô phương cứu chữa. Gã còng một tay Law vào cột đá và ra lệnh, ở yên đấy, mà anh đã kêu rên. Nhưng phần kiêu ngạo trong Law vượt trội hơn là kêu rên. Anh nén lại giọng mình rồi bắt đầu khiêu khích gã, dương dương tự đắc rằng bản thân mình được gã yêu chiều thế nào, là cánh tay phải hữu dụng ra sao, rằng gã như dại khờ khi chạm đến anh và trong mắt gã anh là duy nhất. Doflamingo đi qua lại trước mặt anh. Mặt gã không biểu hiện một chút gì vì gã chỉ nghe được nửa lời anh còn nửa còn lại thì bay biến vì gã bận nghĩ suy. Nếu Law là một con chó, Doflamingo nghĩ, nhất định phải là giống Dobermann. Dobermann đen tuyền, mượt mà, vừa xinh đẹp vừa thông minh và tuyệt đối vâng phục chủ. Doflamingo chẳng cần nuôi chó vì gã đã có Law. Doflamingo muốn Law vâng phục mình và gã nuôi dạy anh theo ý mình muốn, để anh sẵn lòng chết vì gã. Nhưng tiếc thay Law lại là một con Dobermann lai tạp mà mãi sau này gã mới nhận ra. Bởi vì lòng vị tha đã chiếm lĩnh lấy anh khiến cho anh nổi loạn. Law không bao giờ vâng dạ. Anh chủ ý làm gã si mê để anh dễ dàng đạt được mục đích của mình bởi vì Law biết gã sẽ luôn nuông chiều mình. Doflamingo không phải là không hài lòng. Gã chỉ nghĩ cái thói lẳng lơ rất điệu ấy là do Law nhiễm phải những thói xấu của Cora, như nhẫn nại, như vị tha. Khiến gã sướng điên lên. Không phải không tốt khi Law là một con chó lai tạp biết vờn bắt hay chiều lòng dưới chân gã, chỉ là dòng lai tạp thì rắc rối hơn bởi chúng mang những đặc điểm nổi trội của cả hai giống. Law sẽ nổi loạn theo cách khiến Doflamingo hưng phấn, tò mò, lâm vào trò giết chóc hay ham muốn, những chuyện khiến anh biết rằng mình có giá trị. Doflamingo không thể dễ dàng lấy đi năng lực tối thượng của anh mà không phải chịu cảnh bị giày vò trong đau khổ.

Law cựa quậy khiến cho còng đá khổng lồ va vào nhau tạo nên những âm thanh chát chúa, phá tan dòng suy nghĩ của Doflamingo. Gã cọc cằn.

Im lặng một chút đi Law.

Doflamingo thô bạo giật vòng đá trên cổ tay Law. Law thở hắt ra, đau đớn. Anh thề rằng mình có thể nghe được tiếng xương cổ tay và xương bàn tay mình tách lìa, dây gân nối kết giãn chằng lên trên, rách tước. Mũi chân gã day day chỗ phồng lên giữa hai chân anh, khiến cho anh cúi gằm mặt khi cơn đau chuyển thành một cảm giác sai trái và nhục nhã. Làm sai thì phải bị phạt. Gã nói. Em đã huỷ đi niềm vui sướng của ta cùng với lòng tự hào của Diamante khi tận hưởng trận chiến của các đấu sĩ bằng cách kéo Mũ Rơm vào đây rồi để nó đoạt lấy trái Mera Mera. Law im lặng, rồi rên lên. Giờ thì em nhìn mà xem, gã nén lại cơn giận, em cứ khoái chí làm trò để rồi chẳng ích lợi gì ngoài việc mang lại cho ta một đống hỗn độn. Em có thể nói thẳng cho ta biết mình muốn gì. Ta đâu có không chú ý đến em?

Những thớ vải rách bươm trên người Law xẻ thành ngàn mảnh tơ ngay khi bàn tay to lớn của Doflamingo chạm vào, ngay lập tức anh nghe được một chuỗi những âm thanh chát chúa và xé toạc, đổ vỡ nối đuôi nhau, khuếch đại trong tai anh. Tầm nhìn của Law trở nên ảo mờ, hạn hẹp, gã chắn hết tâm trí anh, răng môi anh lập cập, tiếng nói tuột vào trong và ngước mắt lên nhìn gã. Xương tay phải anh đã gãy. Người anh dày đặc vết thương toe toét máu và Law liên tục nhìn thấy mọi thứ phân chia thành các điểm ảnh, méo mó, nỗi đau cũng phân chia, chảy đến gót chân, những cảm xúc sai trái trong người anh rung lên theo cách Doflamingo giáng xuống thân thể đã yếu nhợt của anh sự trừng phạt của gã. Một con chó mà được phép chống lại chủ của mình sao Law? Gã hỏi như bắt chẹt. Doflamingo ngồi xuống trước mặt anh, đoạn kéo cằm anh nhìn thẳng vào mình trong khi bên ngoài kia cả vương quốc rối ren vì hải quân và Mũ Rơm cùng các thế lực khác đang tranh giành nhau một di sản. Law cũng muốn có một di sản thay vì trở thành di sản nhưng nhà Donquixote không cho phép. Anh trai và em trai thay nhau giày vò Law theo những cách khác nhau kể cả khi một trong hai đã chết đi, những lời đoạn tuyệt găm sâu vào tâm trí và niềm tin chẳng mấy chốc đã tan vỡ, sụp đổ như một lâu đài cát. Thân xác này của Law cũng chẳng khác gì một lâu đài cát còn ý chí anh vùng vằng muốn thoát li, biến xa khỏi nơi này. Anh biểu lộ sự giận dữ và bạo loạn của mình mà Doflamingo bắt anh phủ phục dưới chân gã như loài chó. Em muốn gì ở ta, gã liên tục lặp lại cho anh nhớ, em có thể nói bất kì thứ gì ngoại trừ Corazon. Mẹ kiếp, Law rủa thầm trong bụng, hẳn là Doflamingo đã cố tình quên. Gã quên tay gã vấy máu anh Cora và cấm tiệt mọi tưởng nhớ. Cuộc đời đức hạnh của anh ấy so với cơ nghiệp đốn mạt được dựng trên máu và nước mắt của gã thì hơn hẳn một bậc, hiên ngang, vì di sản của Corazon chính là Law mà Doflamingo thì không từ bỏ được Law mặc cho tất cả những lời tuyên bố. Cơn đau thể xác chẳng còn hề hấn gì khi Law nghĩ đến thế. Law biết rằng anh đã thay đổi gã như cái cách gã thay đổi anh, vì vậy anh mới kiêu ngạo chế giễu gã và đòi hỏi.

all for law; nocturnal waltzNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ