Jeon Jungkook cởϊ qυầи lót màu xanh nhạt của Park Chaeyoung màu, đặt ở một bên. Tiện đà, nhìn bộ ρᏂậи 🅢iиɧ ɖụ© của cô. Không giống như những người phụ nữ khác, bụng nhỏ đến nơi riêng tư đều trắng nõn sạch sẽ, một cọng lông cũng không có. "Lôиɠ ʍυ là em tự cạo?" Jeon Jungkook hỏi.
Rốt cuộc bây giờ là mùa hè, rất nhiều phụ nữ đều cạo lông mao nếu họ đi bơi, để tránh đi ánh sáng. Phụ nữ hoặc đàn ông vô tình để lộ bộ phận riêng tư trong một số hành động.
Mặt Park Chaeyoung lại đỏ, cô khẽ lắc đầu: "Không phải, nơi đó em sinh ra đã không có... Lông mao."
"Xem ra em chính là Bạch Hổ nữ."
"Cái gì?" Nhìn dáng vẻ chắc là cô không biết rồi. Cũng đúng, người chưa bao giờ có đời sống tìиɧ ɖu͙© chắc là không nhận thức được điều này.
Jeon Jungkook vì thế phổ cập kiến thức khoa học đơn giản một chút: "Không có lông mao giống như em gọi là Bạch Hổ nữ. Ở thời cổ đại, mọi người cho rằng Bạch Hổ nữ khắc phu, là điềm xấu.""Vậy phải làm sao bây giờ?" Jeon Jungkook vẫn là lần đầu tiên nghe thấy cách nói này, lập tức có chút sốt ruột.
Jeon Jungkook vốn đang nhìn chằm chằm bộ ρᏂậи 🅢iиɧ ɖụ© của cô, nghe ra giọng nói cô lo lắng nhịn không được xoay người sang chỗ khác liếc mắt nhìn cô một cái. Chỉ thấy sắc mặt Park Chaeyoung ửng hồng, bởi vì nguyên nhân khủng hoảng mày đẹp nhíu lại, cả người nhìn qua lạnh băng lại mang theo kiều diễm, điềm đạm đáng yêu, lamg anh sinh ra ham muốn xúc động muốn ngay lập tức nuốt cô vào bụng. Từ trên mặt cô nhìn ra càng nhiều biểu cảm khác nhau. Nhưng trước mắt còn không chưa phải lúc, anh là bác sĩ, cô là người bệnh, anh nên điều trị cho cô trước.
"Không có gì, chỉ là cách nói mê tín của cổ đại thôi, em nếu kinh nguyệt bình thường, cũng siêu âm kiểm tra rồi, đó chính là đặc điểm sinh lí bình thường, sẽ không ảnh hưởng đến sức khỏe của em.""A, vậy là tốt rồi." Park Chaeyoung lúc này mới thở dài nhẹ nhõm một hơi.
Nhưng mà, rất nhanh, cô lại lại lần nữa khẩn trương lên. Bởi vì bác sĩ Jeon vừa mới an ủi cô bỗng nhiên mở miệng nói: "Gấp chân lại, mở ra."
"Bác sĩ Jeon..." Giọng Park Chaeyoung run rẩy, mặt ửng đỏ.
"Đừng sợ, chỉ là kiểm tra bình thường thôi." Jeon Jungkook mắt kính gọng vàng, giọng điệu ôn hòa nói. Giọng nói rất tương xứng với khuôn mặt anh tuấn của anh, giống như là chứa ma lực thần kì. Mặc dù hơi ngượng ngùng, nhưng Park Chaeyoung vẫn làm y theo lời anh nói, gấp hai chân lại, mở ra tạo thành hình chữ 'M'. Từ trước đến nay, cô chưa bao giờ để lộ lỗ nhỏ ra trước mặt người đàn ông xa lạ nào như vậy.
Jeon Jungkook đứng ở một bên giường, anh vươn tay, đẩy hai môi âʍ ɦộ của Park Chaeyoung ra, sau đó thấy được âm đế của cô, nho nhỏ phấn nộn đáng yêu."Môi âʍ ɦộ cùng âm đế vẻ ngoài xem ra đều bình thường." Jeon Jungkook nhàn nhạt chỉ đạo. "Bây giờ, anh kiểm tra độ nhạy cảm của nó một chút. "
Dứt lời, ngón trỏ trượt lên, nhẹ nhàng mà ấn cái chỗ nhô ra kia, chậm rãi xoa nắn. "Bây giờ, em có cảm giác gì? "
Park Chaeyoung cau mày, hai tay nắm chặt khăn trải giường dưới người, thành thật trả lời:" Không thoải mái lắm. "
Jeon Jungkook nghe xong, lực đạo trên tay lực đạo, vốn dĩ ôn nhu đổi thành hơi hơi thô bạo. Anh nhanh chóng kí©ɧ ŧɧí©ɧ âm đế hồng nộn của cô, miệng lại hỏi:" Bây giờ thì sao? "
"Ư~ "Park Chaeyoung mặt càng ngày càng hồng, bắt lấy khăn trải giường ngón tay cũng không ngừng buộc chặt.
"Trả lời anh! "Jeon Jungkook vươn hai ngón tay, đột nhiên dùng sức kéo thật mạnh."A! " Cả người Park Chaeyoung cứng đờ, lập tức toát ra vẻ cực đoan thống khổ.
Động tác trên tay Jeon Jungkook lập tức ngừng lại, anh nhanh chóng đi đến trước mắt cô, nhẹ nhàng bả vai lõα ɭồ của cô, hỏi:" Thế nào? "
"Khó chịu... " Mày đẹp cô cau lại chặt hơn, trên trán đều ra một tầng mồ hôi mỏng. Jeon Jungkook cầm lấy khăn giấy bên cạnh tinh tế xoa xoa giúp cô lau cẩn thận, rồi đi đến ghế nằm giúp cô mặc qυầи ɭóŧ, dịu dàng nói:" Hôm nay đến đây thôi, em nằm đây nghỉ ngơi một lát. "
"Ừ. "Park Chaeyoung không nói chuyện nữa, lẳng lặng mà nằm một lúc, mãi cho đến khi cảm giác khó chịu thoáng giảm bớt, mới nghiêng người đưa lưng về phía Jeon Jungkook nhanh chóng mặc bộ đồ y tá cùng váy.
Sau đó, cô đứng trước mặt Jeon Jungkook, hai tay không tự giác mà xoa xoa, hơi hơi cắn môi: " Bác sĩ Jeon... "
"Hửm?" Jeon Jungkook đã đi vào phòng tắm rửa qua tay, trên người có mùi hương nước sát trùng nồng đậm.
"Thật xin lỗi, em không có phối hợp tốt với anh."
Park Chaeyoung cúi đầu, nhỏ giọng xin lỗi. Cô dù sao cũng là y tá thực tập, biết đã là bác sĩ ghét nhất là gặp bệnh nhân không chịu phối hợp, bởi vì như thế sẽ chậm trễ tiến độ trị liệu."Không có gì "Jeon Jungkook ôn hòa cười, anh đã cởϊ áσ blouse trắng, thay áo sơ mi trắng cùng quần tây màu đen, cả người nhìn qua ôn văn nho nhã: " Công tác của bác sĩ tâm lý chính là như vậy. " Anh chỉ chỉ sô pha trước mặt, ý bảo Park Chaeyoung ngồi xuống nói chuyện.
Đưa một tách trà ngon cho cô, Jeon Jungkook nói:
"Bước đầu kiểm tra bệnh của em thật là do nhân tố tâm lý tạo thành. Mặc dù em không trải qua những việc không tốt, nhưng thông qua vừa rồi anh kiểm tra, anh phát hiện em cực kì không thích người khác đυ.ng chạm thân mật, người khác đã bao gồm cả bạn trai em, cũng bao gồm bác sĩ tâm lý của em, thậm chí, ngay cả công tác sinh hoạt hàng ngày của em cũng là như thế. Anh nói có đúng không?"
"Bác sĩ Jeon, anh thật lợi hại! En ngày thường đúng thật là có vấn đề phương diện này." Park Chaeyoung
cầm tách trà nóng, đã không còn khẩn trương như vậy, cô nhìn Jeon Jungkook lộ ra ánh mắt sùng bái, ánh mắt kia làm Jeon Jungkook trong nháy mắt nghĩ cơ thể trắng như ngọc của cô vừa nãy.Ánh mắt anh hơi nheo lại, đạm đạm cười:" Chuyên môn nghề nghiệp mà thôi. "
Dứt lời, Jeon Jungkook giơ tay nhìn đồng hồ, hỏi cô: "Hàng ngày em đi làm vào lúc nào? Có thời gian rảnh không? "
"Em tháng này đều làm ca ngày, từ 9 giờ sáng đến 6 giờ tối, thường sau 4h chiều sẽ trống một chút. "
"Hôm nay là thứ hai, ngày mai anh nghỉ ngơi, như vậy đi, 4h30 chiều ngày hôm sau em tới đây, chúng ta tiếp tục trị liệu. "
"Được, bác sĩ Jeon. "
"Ngoài ra, chữa trị bệnh tâm lý cần kiểm soát rất nhiều sinh hoạt hàng ngày, em thêm WeChat của anh, từ hôm nay trở đi, mỗi ngày anh sẽ dạy em một chút phương pháp quản lí tâm lý thông thường. Như vậy bệnh của em có thể mau tốt hơn. "
"Thật cám ơn anh, bác sĩ Jeon! "Park Chaeyoung cảm kích nói.Chỗ khác cô không biết, nhưng nói đến bệnh viện của họ, nhóm bác sĩ đều không quá nguyện tiếp xúc cùng bệnh nhân ngoài thời gian thăm khám. Nếu không một ngày 24 giờ, người bệnh có vấn đề gì đều hỏi một chút, rất phiền toái ý. Bác sĩ Jeon không hổ là bác sĩ trở về từ học viện danh tiếng nước ngoài, y thuật cao, y phẩm còn tốt.
BẠN ĐANG ĐỌC
[ROSEKOOK] Bác Sĩ Giúp Em Đi
FanficBác sĩ tâm lý trẻ tuổi, tuấn mĩ với nữ bệnh nhân lãnh đạm. Park Chaeyoung nói: "Bạn trai tôi muốn chia tay tôi." Vẻ mặt Jeon Jungkook không hề biến đổi, anh tiếp tục hỏi: "Sau đó thì sao? Cô nghĩ tôi có thể giúp cô như thế nào?" ... Cô há miệng...