Chương 36: Giả vờ nghiện công việc

1.4K 39 0
                                    

Nói chuyện yêu đương, nhưng Vân Thư cũng không vì vậy mà yên tâm tiếp tục nhàn rỗi, ngược lại so với trước kia siêng năng hơn không ít.

Phó Nhiên - tổng giám đốc Phó Đạt - bạn trai mới ra lò của Vân Thư, trong lòng khổ nhưng nhịn không nói, cho đến khi anh cảm thấy thật lâu thật lâu -- gần ba ngày -- không cùng bạn gái làm chút chuyện ôm ôm ấp ấp, thật sự là nhịn không nổi mới chạy đi hỏi Vân Thư.

Vân Thư trả lời như vậy--

"Đây không phải đều là tài nguyên anh đưa tới sao, sao có thể lãng phí chứ?"

Vân Thư nói mười phần nghĩa chính từ nghiêm.

Phó Nhiên cảm thấy nghẹn khuất, anh không thể nhịn được nữa, nói: "Em đã nói em bảo anh đừng đưa cho em nhiều tài nguyên như vậy, còn nói cũng không có thời gian rảnh để nói chuyện yêu đương."

Vẻ mặt Vân Thư kinh ngạc, nói: "Em đã từng nói như vậy?" Cô còn nghiêng đầu nghiêm túc suy nghĩ một chút, khẳng định nói: "Em không nhớ mình đã nói những lời như vậy."

Phó Nhiên hoàn toàn nhìn không ra sơ hở, tức giận vọt ra cửa.

--Anh cũng phải làm việc, làm thêm giờ!

Vân Thư thở dài nhẹ nhõm một hơi, may mà còn cho cô đi đoàn phim luyện tập, bằng không sợ là không giấu được.

-- A, có một số việc dù sao cũng phải chậm rãi a, mỗi ngày giày vò thân thể nhỏ bé này của cô thật sự chịu không nổi mà.

..............

Đống kịch bản Phó Nhiên đưa tới, Vân Thư chọn ra mấy cái thích hợp để tiếp nhận, sau đó kiếm lời riêng bằng cách bảo Trương Đại Vĩ đưa cho Kim Viện một ít tài nguyên.

Về phần còn lại, cô cảm thấy không phù hợp với mình thì liền đẩy. Chỉ là lo lắng Phó Nhiên là người có tiền nên chắc không hiểu và cũng sẽ không để ý những thứ này, cô thật sự không đành lòng để những kịch bản xuất sắc này lãng phí vô ích, liền đặc biệt tìm thời gian đề cập với Phó Nhiên.

Phó Nhiên quả thật không hiểu cũng không quan tâm như những gì Vân Thư nghĩ, nhưng nếu Vân Thư đã cố ý nói chuyện, người bạn trai như anh cũng không có khả năng cái gì cũng không biết, vì thế anh đã gọi người phụ trách công ty điện ảnh và truyền hình mới thu mua cố ý hỏi chuyện một chút.

Hai người ai cũng không nghĩ tới, hành động này vừa vặn đáp ứng một câu -- vô tình cắm liễu liễu lại xanh.

(有心栽花花不开,无心插柳柳成荫

Yǒuxīn zāi huāhuā bu kāi, wúxīn chā liǔ liǔchéngyīn

Có lòng trồng hoa hoa không nở , vô tình cắm liễu liễu lên xanh)

Hai năm sau, điện ảnh và truyền hình về những kịch bản ấy xuất hiện liên tục, thể hiện thái độ trăm hoa đua nở.

Đương nhiên, hiện tại hai người còn giả vờ đắm chìm trong công việc.

......

Bên này Vân Thư bắt đầu quay một bộ phim cổ trang, cô vào vai nhân vật chính, mà đặc điểm nổi bật nhất của nhân vật chính chính là xinh đẹp, đạo diễn chỉ nhìn cô một cái liền tỏ vẻ vô cùng hài lòng, sau khi trang điểm lại càng đối với cô hòa ái không chịu nổi.

Công việc này một đường triển khai thuận lợi.

Đương nhiên, bất ngờ hơn, một trong những biên kịch của bộ phim này lại là Phương Linh, người bạn đồng hành nhỏ của cô.

Phương Linh có chút kiểm soát về các tác phẩm của mình, từ việc cô ấy vì không muốn tác phẩm của mình bị người khác tùy tiện cải biên mà tự học biên kịch là có thể nhìn ra. Bộ phim này tuy rằng cô ấy chỉ là một trong những biên kịch, rốt cuộc dù có tham gia sáng tác thế nào cũng không yên lòng, nhất định phải đến xem.

Cũng không biết tập đoàn Phó thị vì sao lại đột nhiên tiến vào ngành công nghiệp điện ảnh, con quái vật khổng lồ này lái xe tăng hạng nặng vọt vào, quả thực khiến tất cả mọi người sắp bị dọa chết.

Sau đó nhìn thấy Vân Thư, Phương Linh trong nháy mắt hiểu được.

"Thư nhi của tớ, cậu thật không phúc hậu."

Đây là câu nói đầu tiên Phương Linh nói sau khi nhìn thấy Vân Thư khiến Vân Thư không hiểu tại sao.

Phương Linh hào phóng giải đáp nghi hoặc cho cô, hạ thấp giọng nói bên tai cô: "Người đàn ông của cậu là Phó Nhiên, cậu thế nhưng không nói cho tớ biết!"

Vân Thư đỏ mặt, nói: "Lúc trước không phải... Không nói."

Phương Linh nhướng mày, lập tức bắt được trọng điểm: "Cho nên bây giờ các cậu... Hả?"

Vân Thư mặt càng đỏ lên, nhẹ nhàng gật gật đầu.

Miếng dưa tươi và nóng hổi như vậy, lại là về Phó Nhiên, Phương Linh tỏ vẻ ăn không nổi.

(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~

Vì sơ ý, tôi lỡ cướp mất kịch bản vai nữ phụNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ