Rời khỏi Hogwart giống kiểu như hồn tôi nhập vào lại được xác vậy, trông tôi có sức sống hẳn ra. Người cũng cân đối hơn lúc đi học, lúc đi học trông tôi khá gầy do bỏ bữa. Tuyệt hơn nữa là tôi được ngủ hơn 8 tiếng một ngày! Nệm ở Hogwart chẳng êm gì cả khiến tôi bị đau lưng vào mỗi buổi sáng.
Mùa hè chắc có lẽ là cái thứ thời tiết tôi thích nhất trên đời. Không có cái giá lạnh của mùa đông, không có nhiều mưa ẩm ướt như thu, không có nhiều gió se như mùa xuân. Mùa hè ở thành phố tôi nói đúng hơn ở lâu đài của tôi rất dễ chịu. Phòng đọc sách của tôi có một cái bệ, trên đó có vài cái gối và tấm nệm trải êm ái, một nơi thích hợp để đọc sách. Tôi cứ ngồi đây cả ngày luôn í. Ngồi tận hưởng những tia nắng ban mai vào sáng sớm, khẽ chiếu qua những chiếc lá tinh nghịch, chiếu qua ô cửa sổ của lâu đài. Cùng với làn gió mang dư vị của mùa hè, thật dễ chịu làm sao.
À tôi còn có vài món đồ hay ho trong nhà mà cha tôi lấy từ chỗ của Muggles về. Cha tôi không kỳ thị Muggles nên ông đã có vài chuyến đi đến khu vực sinh sống của Muggles, ông nhận ra họ có rất nhiều phát minh hiện đại. Như cái vòi xịt tự động ngoài sân vườn nhà tôi. Cứ đến giờ, nước sẽ tự xịt, chúng còn có thể di chuyển từ chỗ này sang chỗ khác nữa cơ. Hay như chiếc điện thoại bàn xuất hiện ở mọi ngóc ngách trong nhà tôi. Chúng giúp liên lạc chỉ với vài cái xoay số, không cần đến cú hay bất cứ con vật nào cả. Tôi có thể ngắm chúng hay phác họa lại mấy thứ đó cả ngày không chán.
-Elen, bé con gọi Clarissa dậy giúp cha với, chị hai con đã ngủ xuyên trưa luôn rồi. -Tiếng cha tôi vọng lên, nhờ tôi gọi chị hai dậy.
Ôi trời cái bà chằng đó, hôm nào cũng hai ba giờ sáng mới ngủ hỏi sao giờ dậy không nổi. Hồi đó còn nói tôi phải ngưng việc đọc sách xuyên đêm, tập đi ngủ sớm đi. Giờ thì chẳng khác nào tự vả. Mà chị ấy không thức đọc sách, thức vì thất tình.
Bà í vừa cãi nhau một trận lớn nảy lửa với Casiuss qua thư vài ngày qua. Cả hai đang giận nhau. Chuyện này thì chỉ có mình tôi biết nên tôi mới không chọc phá chị mấy ngày vừa qua. Tôi cũng nể hai bọn họ thật, cãi nhau qua thư cũng cãi được. Chắc gửi thư sấm qua cho nhau để cãi nhỉ?
-Chị hai, dậy đi, dậy đi, ăn trưaaaaa.
Tôi ngồi lên người chị, khẽ lay lay đầu chị ấy.
-Biết rồi biết rồi, xuống khỏi người chị nhanh lên, nặng muốn chết đây này!
Sau khi xác nhận chị đã thức và cất lên câu nói quen thuộc, tôi mới xuống khỏi người chị để chị ấy sửa soạn.
Tôi nhanh chân chạy xuống bếp xem hôm nay mẹ làm món gì. Sở dĩ thường cha với mẹ luôn bận rộn, cha thì bận kinh doanh, mẹ thì bận thiết kế. Hai chị em chúng tôi luôn phải ăn đồ ăn của gia tinh làm, dù nó vẫn ngon đấy chứ. Nhưng hương vị của nó không bằng những món mẹ tôi làm.
-Mẹ làm món gì đấy ạ? -Tôi nhón chân lên xem mẹ chuẩn bị bữa trưa.
-Bữa trưa nay mẹ làm thịnh soạn một chút. Có rất nhiều món Elen thích đó.
Đúng là thịnh soạn thật, tôi thấy khá nhiều dĩa đồ ăn với cách bài trí đẹp mắt, không chỉ thế mùi hương thơm phức của những miếng bò Wellington đang xâm chiếm căn bếp, món ăn yêu thích của tôi. Khiến tôi thèm không thôi!
BẠN ĐANG ĐỌC
[ĐN HARRY POTTER] Toi et Moi
FanfictionGive me something that feels safe... Please no reup, copy Nguồn ảnh: Pinterest AUTHOR: NINI 💫