Tính bắt cóc người yêu em chứ gì

679 62 18
                                    


Quá trình ăn kéo dài gần một giờ đồng hồ vì Mile từ đầu tới cuối đều không nghiêm túc gì cả. Nếu không phải ngậm mút môi em thì cũng là xoa xoa nắn nắn mọi vị trí trên cơ thể. Em ngồi trên đùi Mile, cầm hộp cơm trên tay, xúc cho Mile ăn từng chút từng chút, nhưng vì thế mà người yêu em rảnh cả hai tay, thành ra cứ mò khắp mọi nơi trên cơ thể em thôi. Mile biết chỗ nào trên người em nhạy cảm, thành ra cứ bắt nạt em hoài.

Po vì bị Mile chọc ngay chỗ nhạy cảm, không nhịn được mà uốn éo cơ thể trên người anh. Em chạm tới rồi, "chú voi con" của Mile lại ngóc đầu lên đấy à ?

- Po ngoan. Đừng động nữa. Không thì bữa trưa này phải ăn thêm hai giờ đồng hồ đấy.

- Pí Mile lại trêu em rồi. Này, anh tự đi mà ăn đi, Po ngồi bên kia nhìn anh ăn là được.

Po trườn người xuống, lướt qua thứ cồm cộm kia của Cún Trắng nhà mình mà rời anh ra, Mile - tranh thủ - Phakphum không quên đưa tay ra vỗ lấy cái mông em xinh rồi mới đồng ý để em ngồi qua bên cạnh. Mile biết, nếu để bạn nhỏ kia ngồi trong lòng như vậy thì công việc hôm nay phải kéo dài tới tận ngày mai mất thôi.

Apo ngồi ngoan bên cạnh, lâu lâu sẽ nhìn bên này, ngó bên kia một chút. Giờ em mới để ý kĩ rằng trên bàn làm việc có ảnh gia đình Mile chụp từ lâu lắm rồi. Bạn trai em khi ấy còn nhỏ xíu, da vẫn trắng bóc, đôi lông mày chẳng lệch đi đâu được, chỉ là hai cái má phúng phính kia đã biến mất rồi, Tiếc thật đó.

Mile Phakphum thấy bạn nhỏ cứ nhìn vào bức hình mãi, khóe miệng đã cong cong lên liền chịu không nổi, tiến đến ôm lấy em từ đằng sau, để cả tấm lưng của em được nằm gọn trong lồng ngực mình:

- Bạn nhỏ thích đến vậy sao ?

- Anh coi nè, hồi này Pí Mile bé xíu, hai má còn cưng như này nữa. Anh thấy có đáng yêu không ?

- Không. Không đáng yêu bằng cục bông anh ôm trong lòng này đâu.

- Dẻo miệng thật đấy ạ.

- Po muốn xem thêm không ?

- Có chứ ạ, Po muốn biết hồi nhỏ trông Pí Mile như thế nào, có bám người như này không ?

- Anh chỉ bám mỗi em.

- Anh mau đưa cho Po xem chỗ hình anh nói đi.

- Hình đó anh để ở phòng, tối qua phòng ngủ thì anh cho xem.

- Haizz, sao mà người yêu em lại ranh ma thế nhờ.

Apo quyết định đi ra ngoài để đi dạo một lượt, tránh để Mile phân tâm. Người yêu em khi có em ở đó không nghiêm túc làm việc xíu nào hết á. Vả lại, em cũng muốn tìm hiểu hơn về nơi này nữa mà.

Po đi xuống tầng dưới, chỗ này là khu làm việc của nhân viên. Em muốn tìm phòng ăn của nhân viên để xử lý hộp đồ ăn khi nãy. Nhưng bạn nhỏ bị lạc rồi thì phải, liếc tới liếc lui mà không thấy nó nằm ở chỗ nào.

- Này, em trai nhỏ, em muốn tìm gì sao ? - Một chị nhân viên gần đó cất giọng hỏi em. Sự xuất hiện của em ở đây không khiến cho mọi người thắc mắc, vì phải quen biết gì đó thì mới lên được tận đây. Nhìn bạn nhỏ còn đáng yêu và mặc đồ thỏa mái như vậy thì chắc là người quen của nhà chủ tịch giám đốc gì đó rồi.

MILEAPO - KHÔNG PHẢI LÀ THÍCH Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ