Hình xăm

849 69 7
                                    

Tagg: hiện đại, anh chủ tiệm xăm chưa tới ba nhăm không dăm siu chăm x mầm non tương lai của Tổ Quốc.

Warning: ooc. Phần đầu DH chưa trưởng thành.

Sr vì dù mình đã tự định hình Bladie tinh tế nma ít nói nhưng lúc viết ra lại khiến ổng thành softboi của em...

____________________________________

Vài ba đoá hồng nhỏ trải dài trên nền gạch đá bên vỉa hè, trật tự như thể đó là một tác phẩm của một tên ngốc mắc chứng OCD vậy.

Nhưng sự thật cho thấy, ấy chỉ là thành quả nhỏ nhỏ của nỗi chán chường mà thôi.

Đan Hằng nghĩ thế, khi em cài bông hồng cuối cùng xuống nền đất xốp, vài ba bông sắp chết, phần lớn vẫn còn tươi, Đan Hằng xếp chúng lại, từ lớn tới bé, từ to tới nhỏ.

Thế mà nhìn lâu lại cảm thấy đáng yêu.

Blade không nói rằng em cần phải vứt số hoa đó đi, gã cũng chẳng nói mình cần chúng. Vậy thứ đó nghiễm nhiên thành đồ của Đan Hằng rồi.

Hay nói đúng hơn là "đồ chơi" của Đan Hằng, trong lúc rảnh rỗi.

Em tới quán khi chiều còn sớm, nghe Kafka nói rằng Blade đã ra ngoài từ sáng, còn chẳng biết đi đâu.

Chị ta bảo em nên về, và chị ta sẽ gọi em khi nào Blade quay lại.

Đan Hằng bĩu môi.

Em đâu có đến tìm Blade đâu.

...

Blade được tặng khá nhiều hoa hồng, một số của khách, một số của mấy ả đào vẫn còn thích gã ngày xưa. Mặc dù Blade không thích, nhưng gã không từ chối việc chúng đẹp thật, đẹp hơn cả gu thẩm mỹ của Kafka nữa.

Vì thế nên gã giữ lại một ít, dành treo trên đầu người gã thương.

Là Đan Hằng đó, người gã thương.

Treo trên quả tim một màu lưu luyến, rồi kéo xuống đêm tàn là người tâm can.

Gã ngâm nga như thế, mỗi ngày, lâu thật lâu. Một vài câu ca ngẫu hứng vì em mà sáng tác, rồi  bất chợt ngại ngùng khi thấy em ngó qua.

Dù sao thì...

Treo trên đầu quả tim, là người anh lưu luyến.

Kéo xuống đêm trăng tàn, là người trong tâm can.

...

Blade thấy em ngồi co mình trong cửa tiệm, bên bàn trà đợi khách, trước mặt em là một mớ cafe nước ngọt, nhìn cũng biết của ai.

Dì Himeko của em vừa tới, ngồi một lúc rồi đi, dì không quá thích em cùng với Blade, nhưng dì cũng không phản đối em. 

Vì thế nên bé ngoan Đan Hằng mỗi ngày đều cắn mất nửa cân đồ ăn vặt ở tiệm xăm nhỏ của Blade, mà chẳng ai can.

Dù sao thì cũng trừ vào lương của ông chủ.

Lo đếch gì.

Ông chủ trả tiền mà.

...

Đan Hằng kém Blade gần một con giáp, thậm chí em vẫn còn đang đi học, lại còn là loại chỉ vừa mới lên cấp ba nữa chứ.

[HSR Fanfiction] [RenHeng] Boi hai mái, iu em bằng cả trái timNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ