12.

4.1K 438 248
                                    

"Dì nhỏ ơi~ Em mang cơm trưa sang cho dì n-"

"Jennie ?"

"Ai vậy dì.."

Jisoo bối rối nhìn nhóc con trước mặt đang đứng chôn chân nhìn mình. Tay Jennie vẫn còn cầm trên tay một cái túi nhỏ, như em nói thì đoán chừng bên trong là đồ ăn trưa của cả hai. Jennie im lặng đứng nhìn chị, bên cạnh Jisoo còn có một người đàn ông đang nắm cổ tay chị một cách nhẹ nhàng.

Con ngươi của em run rẩy, răng nhỏ cắn lấy môi dưới như đang kìm nén cảm xúc lại. Jisoo nhất thời không biết phải giải thích làm sao. Hy vọng anh ta đừng nói gì khiến bé con kia phải khóc.

"Doyoung, anh về trước đi. Có gì hôm khác mình nói chuyện"

"Vậy anh về trước nhé Jisoo. Sức khỏe em chưa được ổn định lắm nhưng nếu tịnh dưỡng tốt thì chắc sang năm có thể mang thai được rồi. Anh sẽ rất vui nếu được làm ba của đứa bé đó !"

Âm thanh đồ vật rơi xuống sàn nhà lúc nào cũng lạnh lẽo và khó nghe. Nắp hộp bung ra, thức ăn được trang trí tỉ mỉ cũng rơi vãi dưới nền.

Khó coi đó.

Nhưng làm sao khó coi bằng gương mặt lấm lem nước mắt của Jennie lúc này.

Đôi mắt mèo vẫn tròn xoe nhìn chị, bên trong chất chứa sự đau đớn không nói thành lời. Thà rằng cái miệng nhỏ của em cứ ồn ào như mọi ngày thì thật dễ chịu. Jennie im lặng mà khóc như vậy thật khiến Jisoo bối rối.

Người đàn ông tên Doyoung vỗ đầu Jisoo một cái rồi đứng dậy xách vali đen nhỏ bên cạnh ra về, không quên cúi đầu chào Jennie một cái. Anh ta để lại cho em một ánh nhìn tỏ vẻ khó hiểu. Jennie thật sự ghét cái ánh mắt đó. Ghét cả người đàn ông đó.

Và có lẽ là cả người phụ nữ trước mặt.

À không.

Em không thể ghét chị nổi.

"Jennie.."

"Dì..định sinh con ?"

"Ừm"

Jennie mỉm cười chua chát.

"Vậy dì xem em là cái gì ? Một đứa nhóc sao ? Nếu vốn dĩ dì không thích con gái thì dì cứ tát thẳng vào mặt em rồi đuổi em đi đi ! Tại sao dì bảo cho em cơ hội ?"

"Jisoo.. Sao dì ác với em quá vậy !?"

"Jennie. Nhóc bình tĩnh nghe tôi n-"

"DÌ BẢO EM BÌNH TĨNH THẾ NÀO !?"

Jennie uất ức lớn giọng như gào lên. Đứa nhóc hằng ngày chạy giỡn đùa vui bên cạnh chị giờ lại mệt mỏi ngồi thụp xuống ôm lấy đầu mình mà nức nở. Em không ăn vạ, không nhõng nhẽo với Jisoo. Em ấy chỉ siết chặt lấy tíc của bản thân mà khóc lớn, tiếng khóc xé nát tâm can người nghe.

Jisoo đứng dậy đi đến cạnh em, càng đến gần thì Jennie càng khóc lớn. Móng tay em ghim vào da đầu bấu chặt, muốn dùng sự đau đớn về thể xác để lấn át sự đau đớn trong lòng. Chảy máu rồi, cả lòng em cũng vậy.

"Jennie. Em bình tĩnh lại, nghe tôi nói !"

Jisoo ôm lấy cơ thể nhỏ nhắn kia vào lòng, tay giữ chặt tay Jennie lại, không cho em làm đau bản thân. Nhưng nhóc con cứng đầu không ai bằng. Em vùng vẫy trong lòng Jisoo, vừa muốn đẩy chị ra vừa muốn tham lam được cảm nhận chút hơi ấm của chị.

[JenSoo] TIỆM GIẶT ỦINơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ