Chương 59: Du lịch

1.3K 89 1
                                    

Tác phẩm: Nhất Lộ An Ninh (一路安宁)

Tác giả: Thu Thiên Lý Đích Hoa Thu Thụ (秋天里的花楸)

Editor: Thượng Chi Phong

Chương 59: Du lịch

An Ninh nằm nhoài trên cửa sổ, nhìn từng đám từng đám mây bay bên ngoài. Máy bay bay trên không trung, tầng mây ở bên dưới cách không xa, nối liền không dứt nhìn không thấy điểm tận cùng. Ngay khi mặt trời ngã về tây, ánh tà dương màu vàng cam treo nghiêng ở phía chân trời, phát ra ánh sáng rực rỡ, nhuộm những tầng mây trắng thành màu ánh hoàng hôn.

Thu Đồng ngồi bên cạnh nàng, nghiêng mặt nhìn bóng dáng nàng được ánh nắng ngoài cửa sổ bao phủ một vầng sáng.

An Ninh vẫn còn mặc đồng phục học sinh trên người, Thu Đồng đón được người liền hốt đi sân bay, xe cũng đậu tại sân bay, cô đã gọi người lái xe về nhà.

Nữ tiếp viên hàng không mang chăn đến, Thu Đồng nhận lấy và cảm ơn cô ấy.

Cô gái bị khung cảnh bên ngoài cửa sổ hấp dẫn quay đầu lại, đôi mắt lấp lánh dưới ánh mặt trời, gò má được tia sáng vàng cam làm ửng hồng.

"Ngủ một chút đi em, còn một khoảng thời gian nữa mới đến nơi", Thu Đồng xoa xoa tóc của nàng, nhéo nhéo da thịt trên khuôn mặt nhỏ nhắn mềm mại của nàng.

An Ninh nhìn phong cảnh ngoài cửa sổ, cảm thấy có chút nhìn chưa đã ghiền. Đây là lần thứ hai nàng đi máy bay, lần đầu tiên là cùng Thu Đồng đến Bắc Kinh gặp bác sĩ để xem bệnh. Tuy nhiên, dù đã nhìn thấy cảnh tượng máy bay bay trên những tầng mây, nàng vẫn khó có thể kiềm chế được sự mê luyến đối với nó, đắm say trước cảnh đẹp này.

Thu Đồng giũ chăn ra và đắp lên người nàng. Trên máy bay đã bật điều hòa, nhiệt độ vừa phải, nhưng thân thể An Ninh có chút yếu ớt, người khác cảm thấy nhiệt độ thích hợp thì nàng sẽ cảm thấy lạnh. Thu Đồng cầm tay nàng, nó hơi lạnh, cô khẽ cau mày, nắm lấy bàn tay nhỏ bé đó ở trong lòng bàn tay mình.

Mặc dù cô gái nhỏ vẫn muốn ngắm cảnh, nhưng Thu Đồng nói rằng nàng nên đi ngủ thì nàng liền ngoan ngoãn ngồi ngay lại, đắp một chiếc chăn nhỏ, nghiêng đầu, dựa vào vai Thu Đồng và nhắm mắt.

Thu Đồng đỡ thân thể nàng, sau khi chắc chắn rằng nàng đã nằm yên, cô cũng nhắm mắt lại nghỉ ngơi.

Ba giờ sau, máy bay đến sân bay ở thủ đô đảo quốc nọ, sau khi hạ cánh, du khách lần lượt bước ra khỏi cabin, Thu Đồng nhẹ nhàng vỗ vỗ vào má An Ninh. Nàng mơ mơ màng màng tỉnh lại, mở to đôi mắt sương mù mông lung, ngơ ngác nhìn cô.

"An An, chúng ta tới rồi, đi xuống nào".

Thu Đồng nắm lấy bàn tay đang dụi mắt của cô bé, dẫn ra ngoài, sau khi xuống máy bay đi một đoạn nữa An Ninh mới chậm rãi tỉnh táo lại, nàng nắm lấy bàn tay ấm áp của Thu Đồng, giương mắt nhìn xung quanh.

Người đến người đi trong sảnh sân bay rộng lớn, ánh đèn sáng trưng. Bốn phía người đi ngang qua nam nữ già trẻ đều có, có người đi thành nhóm, có người đi một mình, đa số là người da vàng tóc đen mắt đen, lác đác có người da trắng, da ngăm đen.

[BHTT][Edit Hoàn] NHẤT LỘ AN NINH - Thu Thiên Lý Đích Hoa Thu ThụNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ