"Seishu, muốn ghé qua thư viện không?"
Akane cất giọng hỏi, hắn hỏi cho có ấy mà, cái thằng ranh này có bao giờ bước chân vào thư viện đâu, rủ đi thì toàn từ chối, sao hắn lại có một thằng em trai lười biếng như thế? Nếu còn lười biếng không chịu đọc sách, con ma kia nó không thương nữa đâu, nó thương mỗi hắn.
Seishu được anh trai rủ đi thư viện, khuôn mặt biểu lộ sự mệt mỏi, cậu lập tức trả lời không rõ rành mạch lạc, chẳng chút đắn đo chần chừ. Về nhà chơi game, đọc truyện có phải thích hơn không, thư viện nhàm chán lắm, yên tĩnh đến ngột ngạt, khó chịu.
"Hajime-kun, có ghé qua thư viện cùng anh không?"
Hajime im lặng gật đầu. Akane híp mắt cười, đây đích thị là em trai của hắn rồi, thằng ranh kia chắc mẹ nhặt ở đầu chợ thôi. Nhà có thằng em mà thằng anh rủ đi đâu cũng không thèm, bạn rủ cái đi ngay. Quá thất vọng! Về phải bảo mẹ gạch khỏi gia phả dòng họ Inui thôi.
Vì không cùng đường nên đến Seishu đành vẫy tay về trước, cậu đây là vẫy với Hajime chắc rồi nhưng vẫy với anh trai cậu thì không chắc, cậu đâu thèm vẫy tay chào với hắn, cậu vẫy tay với Takemichi đang lơ lửng sau anh trai cậu cơ.
Đồng tử của Seishu dãn ra, lấp lánh. Cậu để ý, Takemichi càng ngày càng thay đổi. Lúc trước tuy là bóng đen mang hình dáng con người cơ mà chỉ rõ mỗi hai tay hai chân. Giờ thì sao? Rõ từ đầu đến cuối luôn. Rõ đầu, rõ chân, trước kia chưa thấy eo đâu giờ thấy eo thon rồi, mông cũng cong, nếu nó mang cơ thể của con người thực sự, có vẻ bóp cũng đàn hồi phết... Thằng nhóc Seishu chảy nước dãi, trí tưởng tượng bỗng dưng trở nên phong phú một cách kì lạ.
Cậu tự hỏi có con ma nào ngon như Hanagaki không?
Cậu tự hỏi, tự trả lời, chắc chắn là không.
"Này ông tướng, mau về đi còn đứng đấy nghĩ gì vậy? Eo ôi, em tôi còn chảy nước dãi nữa?!"
Akane nheo mắt nhìn em mình bằng ánh mắt kì thị, chẳng biết cậu nhóc nghĩ cái gì, chỉ biết là đứng đờ hết cả người ra, chăm chăm nhìn đi đâu ấy. Hắn đập bôm bốp vào trán cậu, em trai hắn bị sao vậy trời? Đừng nói là chơi game quá ba tiếng nên mới vầy.
Seishu nhanh chóng tỉnh táo lại, cậu vội xua tay nói không có gì, chỉ là do đói nên nghĩ đến đồ ăn mà thôi. Câu trả lời xạo ke như thế mà Akane cũng ồ một tiếng tin luôn. Akane khẽ thở phào, may quá, thằng em của hắn không bị gì hết. Mà mắc gì đang bình thường tự nhiên nghĩ đến đồ ăn xong đứng đờ người ra? Về bảo mẹ cấm cho thằng em hắn chơi game thôi.
"Được rồi, em về đây."
Seishu quay lưng rời đi, trong lòng lưu luyến, ước gì nó quấn cậu hơn là quấn anh cậu, vậy thì cậu sẽ có thời gian nói chuyện với nó hơn. Seishu bất mãn, là do cậu chưa đủ dễ thương nên nó mới chưa quấn cậu đúng không? Cậu phụng phịu, giậm chân xuống đất. Nhớ về nó, Seishu lại đỏ tai phấn khích, trí tưởng tượng lại bay cao.
Ở thư viện, Akane cầm quyển sách giơ trước mặt chăm chú đọc. Nhưng đọc được một lúc, cơn buồn ngủ ập tới. Mấy ngày nay do thức đêm ôn thi nên hắn không có thời gian để ngủ, quầng thâm cũng xuất hiện dưới mắt. Akane che miệng ngáp dài, chợp mắt một chút vậy.
BẠN ĐANG ĐỌC
|AllTakemichi| • Bóng đen và bất lương
FanfictionCó một bóng đen hay xuất hiện khắp nơi ở khu nhà dân, nó lảng vảng nơi trần gian này suốt mấy nghìn năm rồi. Mục đích của nó đó chính là tìm lại cơ thể của mình đã bị phong ấn trong một quan tài bởi một vị pháp sư toàn năng. Cho đến một ngày, bóng đ...